Chương 57

2.9K 124 2
                                    


… Cậu có dự cảm không lành.

Cố Thần nhìn Sở Dư phớt lờ đến mình thì có cảm giác mình đã làm một chuyện thôi-xong-rồi.

Ví dụ như, đã bỏ lỡ một nụ hôn, đồng thời quên nhắc cô một sự thật.

“Ăn món này nè, đây là món sở trường của dì Vương đó, nửa năm rồi tôi chưa được ăn.”

Cố Thần gắp thức ăn bỏ vào chén cho Sở Dư.

Người đang lạnh lùng ăn cơm kia khẽ trừng mắt, sau đó gắp miếng thức ăn kia vào miệng.

Nhưng cả buổi trời cô không thèm “ừ” lấy một cái.

Cố Thần, “Ừm, tôi cũng muốn ăn món này, ở căn cứ cả nửa năm trời, khẩu vị nhạt quá trời, ngày nào cũng có cảm tưởng mình có thể nuốt cả một con trâu, lúc ấy còn thèm món thịt kho tàu của dì Vương nữa.”

Sở Dư dừng tay, tốc độ ăn cơm cũng chậm lại.

Thấy có tác dụng, Cố Thần không ngừng cố gắng, “Đồ ăn trong căn cứ làm gì có dinh dưỡng, muốn ăn thêm cũng không được, sợ nhất là ở nước ngoài người ta không có xào rau…”

Đôi mắt Sở Dư toát lên đau lòng, cô mấp máy đôi môi, đẩy đĩa thức ăn đến trước mặt cậu, vẻ mặt cũng dịu dàng hơn.

Mắt Cố Thần sáng bừng, lại càng nói to, “Tôi đói đến lả người, tụt mấy kg luôn…”

Sở Dư dừng lại, không nói gì mà chỉ quan sát cậu thật kỹ.

“Sao, sao thế?”

Cố Thần run rẩy khi bị cô nhìn như thế, không lẽ cậu bị vạch trần rồi ư?

Sở Dư đặt hộp cơm xuống, mỉm cười nói, “Ha ha, tôi muốn đi ngủ.”

Tụt mấy kg? Đói lả người?

Sáng nay cô ôm rồi, cậu đã trở nên khỏe hơn, không chỉ thế, cơ bắp rắn chắc sung mãn, không cần cân cô cũng biết, ở đó mà xuống kg, đói lả người?

Cố Thần ngơ ngác bị người ta đẩy ra khỏi cửa, trên tay còn cầm hộp cơm đang ăn dở, trông cậu cứ như kẻ ăn xin.

“Đợi chút!” Thấy cánh cửa sắp đóng thì cậu mới lấy lại tinh thần, lập tức đưa chân vào, khi Sở Dư phản ứng lại thì cậu đã trượt vào như trạch.

Thẹn quá hóa giận, cậu cao giọng, “Cậu làm gì thế!”

“Sở Tiểu Dư, cậu giỏi lắm!”

“Cậu có thấy bạn gái nhà ai mà ngày nào cũng nhốt bạn trai ngoài cửa thế này chưa?”

Sở Dư chưa kịp lên tiếng đã thấy người chen vào cửa với gương mặt đỏ bừng đánh đòn phủ đầu.

Đã vậy càng nói càng nghiện, chân mày cậu như muốn dựng ngược.

“Cậu muốn làm phản hả!”

“Tôi nói cho cậu biết, nếu cậu còn nhốt tôi ngoài cửa nữa, tôi…”

Sở Dư nhẹ giọng hỏi lại, “Sao?”

Cố Thần lập tức ngậm miệng, hạ thấp giọng đến mức nhỏ nhất, “Vậy, vậy có thể chờ tôi ăn hết rồi nhốt được không?”

[ FULL] Anh Đây Cóc Sợ Vợ - Bán Hạ Lương LươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ