Chương 5

503 21 0
                                    

Phế hậu...

Nàng biết ngày này rồi cũng sẽ đến nhưng lại không ngờ nó đến nhanh như vậy. Khi tổ chức hôn lễ, tất cả đều rất bận bịu, chuẩn bị có khi cả mấy tuần, nhưng bây giờ chàng lại nói bỏ là bỏ, chỉ trọn vẹn một câu nghe vẻ rất bình thường.

Tiêu Thanh Ngọc, không có chàng nàng vẫn sống tốt! Nhất định phải sống thật tốt cho họ thấy, không được yếu đuối, mạnh mẽ lên. Nàng tự nhủ với mình trong lòng.

Một lúc sau có nha hoàn lẻn vào. Trên tay hình như còn ôm túi gì đó. Cô chạy lại ôm chầm lấy nàng khóc lóc.

- " Hoàng hậu, nô tì đến cứu người đây.."

Thì ra là Liên Nhi, nha hoàn thân cận đã đi theo nàng từ nhỏ. Tuy thân chỉ là nô tì, nhưng cô lại được Thanh Ngọc đối xử rất tốt, như với tỷ muội vậy.

- " ... Liên Nhi? Sao muội lại tới đây? Không lẽ Hoàng thượng cũng bắt muội vào đây sao?"

Liên Nhi lắc đầu lia lịa.

- " Không ạ, nương nương, người thay y phục đi, y phục của người bẩn hết rồi" - Cô lấy trong túi ra một bộ y phục vô cùng đẹp, nó được thêu hoa vô cùng tỉ mỉ, phấn thơm lan tỏa ra.

Nàng nhìn chằm vào bộ y phục đó. Đó là bộ y phục Khinh Hựu thích nhất, khi ở cạnh chàng, nàng đều vận theo nó. Nhưng bây giờ không có chàng, nàng mặc làm gì chứ...

- " Bây giờ ta đã không còn là hoàng hậu nữa, bộ y phục này cũng không hợp với ta"

Liên Nhi buồn bã.

- " Người không phải là hoàng hậu thì sao chứ, người vẫn là Nhị tiểu thư của phủ Quốc sư mà... "

Nhị tiểu thư... Phụ thân...

- " Phụ thân? Phụ thân ta thế nào rồi? "

- " Người yên tâm, Quốc sư vẫn khỏe..." - Chỉ là gần đây lo lắng về chuyện của người nên Quốc sư như già thêm mấy tuổi...

Liên Nhi năn nỉ nàng vận bộ y phục vào rồi chào nàng trốn ra ngoài. Nếu lỡ bị phát hiện chắc chắn sẽ trở thành đồng phạm. Nhưng thật không may, cô trốn không thoát còn bị bắt vào lại.

____

Thê Diệp đứng đằng sau xoa bóp vai cho Khinh Hựu. Hiện chức vụ Hoàng hậu đã trống, nhân lần này phải lấy được tình yêu từ chàng, ngôi Hoàng hậu mới có thể thuận lợi thuộc về ta được.

- " Khinh Hựu... Mấy ngày nay chàng vì lo việc của tỷ tỷ chắc mệt lắm... Để thiếp xoa bóp cho chàng"

Chàng cười có vẻ ôn nhu kéo Thê Diệp ngồi lên đùi mình, một tay vuốt mặt cô.

- " Diệp Nhi, nàng đúng là rất hiểu chuyện. Ta không nhìn lầm nàng  rồi  "

Cô cười dựa đầu vào khuôn ngực rắn chắc kia, nói với giọng ủy khuất.

- " Giờ chàng mới biết sao... Người ta rất thương chàng đấy~ vậy mà chàng cứ hay bơ thiếp... "

- " Sao ta bơ nàng chứ, từ giờ trở đi ta sẽ yêu thương nàng, cả con chúng ta" - Chàng nói rồi cúi xuống nhìn bụng nàng, tay xoa xoa vẻ cưng nựng.

[Hoàn] Kiếp Này Nợ Nàng Hai Chữ "Ân Tình"Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ