13. Thịt hầm khoai tây

3.6K 155 17
                                    

Haibara vắt chéo chân trên sofa, bình thản lật từng trang tạp chí thời trang bản mới nhất. Trong bếp, chàng thanh niên tóc nâu đang cặm cụi xắt từng mẩu khoai tây vuông vắn. Thi thoảng, anh bước qua giở nắp nồi nước dùng trên bếp, nêm nếm và chỉnh lửa.

"Hầm xương đừng quá lâu, nước dùng sẽ bị mặn, khi nêm bột cà ri nhớ cho củ cải trắng vào hút muối", giọng nói nhàn nhạt kiểu trẻ con của cô bé tóc nâu đỏ vọng xuống bếp.

Subaru Okiya ngừng động tác gọt cà rốt, mỉm cười.

"Ừm, anh nhớ rồi"

"Sao suốt ngày chỉ thấy anh nấu cà ri vậy? Ăn không biết ngán à?"

"Em ngán cà ri?", Subaru ngẩng lên, dường như có chút giật mình.

"Không", Haibara nhún vai, "Chỉ có điều không hiểu sao xung quanh em lại có nhiều người thích cà ri đến vậy."

"Em không thích cà ri?", Subaru nghi hoặc nhận ra điểm chính trong câu nói của cô bé.

"Em nói em thích cà ri bao giờ?", Haibara lật trang báo tiếp theo, vẫn không buồn ngẩng lên, "Là bác tiến sĩ và Conan thích."

Cạch.

Haibara nhướng mày hướng về phía góc bếp, thấy tấm lưng cong cong của Subaru đang cúi xuống nhặt chiếc muỗng bị rơi. Vừa đứng dậy, chạm phải ánh mắt trong veo đầy dò hỏi, anh bối rối gãi đầu.

"Anh trượt tay", Subaru cười, "Thế mà anh tưởng em cũng thích cà ri"

"Mấy lần anh đem cà ri qua đều do bác tiến sĩ và Conan ăn cả đấy. Em hay nấu cà ri cũng vì hai người đó thích thôi"

Haibara nhún vai.

"Cà ri quá đậm vị, vừa có cay vừa có béo vừa có mặn. So với nó, em thích vị  thanh nhạt đơn giản của món thịt hầm khoai tây hơn"

"Ừ, anh hiểu rồi", Subaru gật gật đầu, "Vậy hôm nay không có bác tiến sĩ và Conan, em dạy anh cách nấu món thịt hầm khoai tây đi"

Cô bé nhướng mày nhìn anh, khoé môi nhếch nhẹ.

"Tại sao em phải dạy anh?"

Subaru xoa cằm, dáng vẻ như đang nghiêm túc suy nghĩ.

"Để anh có lí do qua tìm em"

Haibara á khẩu.

Này cũng trực tiếp quá đi....

"Em không dạy miễn phí", cô bé nhếch môi, đủng đỉnh vẫy vẫy quyển tạp chí trước mặt.

"Anh là sinh viên nghèo, hơn nữa còn đang thất nghiệp", Subaru mặt không đổi sắc, bước tới vài bước, quỳ một gối đối diện cô bé, "Nếu em dạy anh, ừhm, anh có thể hứa với em một điều..."

Haibara ngờ vực nhìn anh chàng đang nửa ngồi nửa quỳ trước mặt, đáy mắt xẹt qua một tia hoảng hốt. Trong vô thức, cô nhích về sau vài lượt, đến khi lưng chạm vào thành sofa. Cô bé mím môi, ánh mắt xanh trẻ thơ xoáy vào khuôn mặt không biểu cảm của Subaru Okiya.

"Anh vừa thất nghiệp, lại vừa nghèo, có thể hứa được gì chứ?"

Subaru bật cười, giơ tay xoa đầu cô bé đến khi mái tóc nâu đỏ rối tung lộn xộn.

[ ShuuShi] Những câu chuyện chưa kể Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ