"DAI MOROBOSHI—-", cô hét bằng tất cả nguồn lực có trong phổi, "Anh không thể giữ tàu dựng thẳng bình thường được sao?". Rất tiếc, dù âm vực cô cao vút như chuông ngân cũng không chen nổi qua tiếng động cơ và tầng tầng lớp lớp dãy sóng đập ầm ầm vào hai bên mạn tàu.
"Hả? Em nói gì? KHÔNG-NGHE-RÕ.", Dai nghểnh cổ về phía cô, thề có Chúa, cô đã nghe giọng cười khùng khục phát ra từ cổ họng anh ta.
Con tàu sau cú đề pha bay lên và đập xuống, đã phóng thẳng ra khơi, bắt đầu màn trình diễn tàu lượn siêu tốc đúng nghĩa đen.
Bằng một kĩ thuật chết tiệt nào đó, Dai có thể bốc nghiêng thân tàu lên gần chín mươi độ, và Shiho có cảm tưởng mình sẽ bắn khỏi ghế trong nháy mắt. Cô nhìn thấy mặt biển trắng xoá ngay bên dưới mình, và ẦM, cú hạ tàu bằng mũi thuyền lần nữa khiến tất cả noron thần kinh trong đầu cô tê liệt, Shiho hoàn toàn tin chắc rằng con tàu này sẽ lật úp ngay giây tiếp theo.
Nhưng không! Không có vụ lật tàu nào như cô tưởng tượng, mà còn tệ hơn thế nhiều...
Shiho bị nhúng hẳn nửa người xuống biển.
Ồ—wwow, thật sự không nhầm chút nào, khi nửa cơ thể bị ấn xuống làn nước một cách thô bạo, vị mặn mòi của biển khơi xát vào tròng mắt cay xè, không ít nước xộc thẳng vào khoang mũi, Shiho đinh ninh mình chết chắc ở đây rồi. Đương nhiên, Dai sao lại để cô được "chết" yên ổn như vậy, bởi nháy mắt mạn thuyền đã lật lại lần nữa, tung trả cô về với bầu trời lồng lộng gió.
Nếu dùng hình ảnh miêu tả về chuyến tàu định mệnh ngày hôm đó, Shiho khẳng định mình không khác gì miếng thịt trong nồi lẩu nhúng, bò được lên tới đĩa không chín cũng tái.
—-
"Chậc, trông mặt em khó coi quá.", Dai bật nắp lon Sprite, đưa cho cô, "Uống chút gì đi.". Shiho tái nhợt ôm tay ngang ngực, trực tiếp quẳng cho anh hai lưỡi dao sắc lẻm- hàm ý chỉ có một chữ, cút. Chiếc thuyền nhỏ chòng chành theo nhịp sóng vỗ, được Dai thả trôi tự do giữa biển. Vây quanh hai người lúc này chỉ còn tiếng rì rào gió nước vỗ về nhau.
Dai nhún nhún vai ngả người về sau, chéo tay làm gối. Dáng vẻ này khiến cho nét ngạo mạn sắc lạnh vơi bớt phần nào, thay thế bằng vẻ phóng túng cẩu thả. Nếu không phải đã quá quen thuộc, Shiho nghĩ cô có thể nhầm tưởng anh là một công tử thuộc tuýp playboy chính hiệu.
"Hôm qua anh suýt chết rồi.", Dai bỗng nhiên mở lời, giọng đều đều bình thản như thể đang kể về người nào đó, "Chậc chậc, một chọi mười sáu, cả một lũ chó điên."
"Anh thì bình thường hả?", cô nghiến răng, dạ dày vẫn vô cùng khó chịu với cú va đập ban nãy, "Lái runabouts ngoài biển mà tưởng tượng đang rồ ga trên đường đua công thức 1?"
Tiếng cười trầm ấm bật khỏi cổ họng, kéo theo khoé miệng anh cong lên rất sâu, "Ừ, cũng lâu không đua xe tốc độ rồi.", đôi mắt hẹp gần híp hẳn lại, lần đầu tiên cô thấy sự thoải mái thả lỏng trên khuôn mặt băng lãnh ngàn năm của anh. Nói cô không kinh ngạc thì là giả.
![](https://img.wattpad.com/cover/187696460-288-k481730.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ ShuuShi] Những câu chuyện chưa kể
FanficĐây là những oneshot ngắn có liên quan đến Sherry, Rye, Gin.