Chương cuối: Chúng ta mãi yêu nhau

52 7 0
                                    

" Dù kết thúc của chúng ta có như thế nào đi chăng nữa,em cũng vẫn sẽ yêu anh

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

" Dù kết thúc của chúng ta có như thế nào đi chăng nữa,em cũng vẫn sẽ yêu anh. Chúng ta sẽ mãi yêu nhau ! " - Azami.

" Em là ngôi sao,là mặt trời ấm áp,là ánh trăng bạc lặng lẽ. Dù cho kết thúc của chúng ta như thế nào đi nữa,anh cũng vẫn sẽ yêu em. Chúng ta sẽ mãi yêu nhau ! " - Jung.

-----

Ngày hôm ấy,cả thành phố cứ như chìm vào giấc ngủ,chìm vào trong đại dương như cái cách người ôm lấy mọi thứ.

Cuộc chiến đã diễn ra,kết quả một mất một còn. Tuy đã thành công đập tan âm mưu thực hiện cái thí nghiệm điên rồ đó,nhưng ....

" Azami !! Đừng mà,đừng bỏ anh lại !! "

--

Đã được một năm trôi qua kể từ khi cuộc chiến đẫm máu ấy kết thúc,Izanami cứ thế mà được mọi người ở thành phố tung hô như một Nữ hoàng. Cô ta tiến tới với Kazuo,hai người họ đã kết hôn,trở thành một đôi.

Kazuo vốn không chết,vì Azami không giết anh. Có lẽ cô vẫn còn dành cho anh một chút gì đó gọi là tình cảm,một chút tình cảm đối với mối tình đầu của mình nên đã không kết liễu anh ngay lúc đó.

Anh nói với cô,anh níu kéo cô chỉ mong cô có thể quay về bên anh. Nhưng lúc anh nhận được chỉ là ánh mắt rỗng tuếch đến vô hồn ấy.

" Nếu anh nói được như thế,sao lúc anh giết tôi anh lại không nói gì ? "

Và tình cảm của anh cứ thế mà phai nhòa theo năm tháng,một chút tiếc nuối,một chút đau thương. Hiện tại anh không yêu Izanami vì vốn dĩ anh nhận ra được bộ mặt thật của cô,nhưng anh vẫn cưới cô vì những lí do bắt buộc cùng những câu nói ngu ngốc anh đã buông ra trong quá khứ.

Izanami không phải là người thay thế cho Azami,vì cô không xứng.

Có lẽ một ngày nào đó,anh sẽ động thủ với cô ta mà thôi.

Ở một nơi nào đó,tại một ngôi nhà nhỏ được bao quanh bởi lá vườn,hoa cỏ xanh tươi với sự đa dạng đủ loại. Có một người con gái ngồi trên một chiếc xe lăn,ngồi im nhìn ra bên ngoài hưởng thụ ánh nắng tự nhiên với vẻ ung dung đến lạ thường.

" Azami,anh tới rồi ! "

"A---,Jung ! "

Cô vui vẻ quay đầu lại nhìn khi nhận ra giọng nói ấy,Jung mang theo cho cô một đóa hoa,hoa Sơn trà mà cô vẫn hay thích.

" Anh đến lúc nào thế ? "

" Mới vừa ! "

Anh nhoẻn miệng cười đầy sự dịu dàng dành cho cô. Anh đến bên cô rồi ngồi sang một bên,cô tựa vào vai anh thả lỏng như trút được một gánh nặng nào đó.

Sát thủ 12 tuổi(Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ