Giam cầm

825 43 0
                                    

Buổi sáng, khi những tia nắng sớm le lói chen chút chui qua những kẽ hở của tấm màn cửa màu đen nơi góc phòng. Từng tia nắng nhỏ rọi lên trên hai thân thể đang quấn lấy nhau trong phòng - một cảnh tượng thật hoàn mỹ, tuyệt vời biết bao. Tia nắng ấy cũng đã đánh thức một người đang nằm trên giường với tấm lưng chồng chéo những vết máu đã khô và cả những vết sẹo dài ẩn sâu phía sau. Đó chính là kết quả cho một đêm hỗn loạn ngày hôm qua.

Vội nheo đôi mắt lại để tránh những tia nắng đang chói rọi, Moonbyul định hình lại một chút rồi chống người ngồi dậy. Khi nhìn qua bên cạnh thì khoé miệng lạnh lùng ấy bất ngờ cong lên thật nhẹ, đó có thể gọi là sự hạnh phúc của kẻ chiếm hữu. "Cuối cùng chị cũng thuộc về em,KIM YONGSUN".

Dẹp tất cả mọi suy nghĩ qua 1 bên, cô bắt đầu bước vào phòng tắm để làm một loạt vệ sinh cá nhân. Sau khi nhìn kĩ thân thể mình trong gương thì lại không thể không hốt hoảng: "ra tay cũng mạnh thật đấy, không chút lưu tình". Cô chỉ biết cười khổ, tấm lưng trắng mịn của cô ngày nào giờ đã trở nên kinh dị như vậy. Có phải cô đã sống ác quá không nên giờ mới bị người mình yêu đối xử như vậy?

Bước ra từ phòng tắm, những vết thương trên lưng đã được xử lý một cách gọn rẻ, nhìn người đang nằm rũ rượi không có sức sống trên giường thì lại đứng trầm tư mất 10 phút. Sau đó trên khoé miệng lại tiếp nục nhếch lên một nụ cười lạnh, có cả tàn nhẫn và bất đắc dĩ. Cô đến gần cái tủ gỗ lớn bên góc trái căn phòng để tìm kiếm một thứ gì đó...

----------------

Tới khoảng giữa trưa thì người trên giường cuối cùng cũng dần thanh tỉnh nhưng lại không dám mở mắt ra. Có lẽ, trong thâm tâm của Solar đang tự dối mình rằng đêm qua chỉ là một giấc mơ và sau khi cô mở mắt thì mọi thứ đều là ảo mộng: Byulie của cô sẽ vẫn luôn ngây thơ, hiền hậu như trước chứ không phải là tên "Ác ma" bệnh hoạn như đêm qua và đặc biệt, cô vẫn là một Solar trong sáng, tinh khiết, không nhiễm bẩn, cô và Eric Nam sẽ mãi hạnh phúc bên nhau mà không lo ngại bất cứ biến cố nào.

Solar hi vọng đêm qua chỉ là một giấc mơ biết bao, vì thế nên cô không dám mở mắt mình ra. Cô sợ - Đúng! Cô rất sợ. Cô sợ cuộc đời cô sau này mãi mãi không có lối thoát, cô sợ Eric Nam của cô sẽ nhìn cô bằng cặp mắt khinh bỉ mà nói: "tôi không yêu cô, không yêu người đã từng quan hệ với con gái như cô, thật bệnh hoạn và ghê tởm". Cô không dám nghĩ đến nữa, thậm chí cô còn tự cảm thấy khinh bỉ, ghê tởm mình và điều đó càng khiến cô hận Moonbyul sâu đậm thêm nữa.

Sau gần 1h đấu tranh tư tưởng thì cuối cùng Solar cũng chấp nhận mở mắt ra. Nhưng sự thật luôn khiến cô phải đau lòng, thậm chí cô cũng có thể nghĩ ngay đến cái chết. Trước mắt cô lúc này chính là hình ảnh căn phòng này, đêm qua đã đày đoạ cả thể xác và tinh thần của cô.

- Ahahahahaha. Solar cười lớn, nụ cười chứa đựng sự tang thương, và tuyệt vọng. Hết rồi, hết thật rồi, tình yêu của cô, hạnh phúc của cô, cuộc đời và cả tương lai của cô thật sự hết thật rồi.

Trong đầu dần xuất hiện ra cảnh tượng đêm qua, cảnh tượng đó chẳng khác gì trực tiếp đẩy cô xuống tận đáy của địa ngục trần gian. Thân thể đau nhức cùng với những dấu vết loan lỗ trên tấm drap giường đã khiến cho Solar trở nên mất lí trí.

Nhìn ra ban công, trong đầu cô liền nổi lên ý định muốn nhảy xuống. Cô muốn giải thoát - một sự giải thoát cho cuộc đời đang tươi đẹp nhưng lại vô tình sa chân vào địa ngục của mình.

Thế nhưng chỉ bước được vài bước, cô lại cảm thấy dưới chân như có một lực kéo, lôi ngược cô trở lại. Khi đã định hình kĩ thì Solar lại thật sự muốn giết người, máu dồn lên tới từng sợi tế bào thần kinh như muốn ép cô phát điên. Hiện tại trong đại não của cô chỉ có một dòng chữ đang chạy mãnh liệt: "Cô...chân cô đã bị Moonbyul dùng dây xích trói lại".

- Cạch! Đúng lúc đó, cửa phòng ngủ đã được mở ra.

End chap 5

Cover ( Moonsun ) Ác Ma Ép YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ