Phần 95

1.3K 5 0
                                    

Hứa An An giơ tay cởi nội y của mình, trong lỗ tai nghe thấy rõ tiếng rên rỉ làm cô miệng đắng lưỡi khô, cô chỉ dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào nhũ hoa, chỗ đó lập tức đứng thẳng lên, làm chân cô mở ra theo điều kiện có phản xạ.

Bắt chước Lăng Thiệu trêu đùa và vuốt ve ngực cô lúc trước, Hứa An An không kìm lòng nổi giơ tay trêu đùa ngực mình, miệng há ra, như con cá khó thở thiếu nước, gian nan thở hổn hển.

Bên trong đoạn ghi âm truyền đến tiếng Lăng Thiệu nặng nề thở dốc và tiếng thì thầm, ca ngợi cô, âm thanh làm tình làm cô đi đến thế giới tuyệt mỹ cô chưa từng đến.

Hứa An An hơi mở chân nhẹ nhàng lắc lư cái mông, nhũ hoa bị kích thích làm cô nhẹ nhàng run rẩy, trên làn da nhiễm một tầng màu hồng nhàn nhạt, cô thoải mái than nhẹ một tiếng, chỉ cảm thấy tiểu huyệt chảy ra nhiều mật dịch, làm cửa huyệt của cô ẩm ướt ngứa ngáy càng rõ ràng hơn.

Muốn. Muốn Lăng Thiệu ôm chặt cô, dùng giọng nói trầm thấp của riêng anh nói những lời làm cô mặt đỏ tim đập nhanh, cho dù là tiếng hít thở của anh đều có thể làm mang tai Hứa An An lập tức đỏ lên; muốn đôi tay dài lại có ma lực của Lăng Thiệu chạm vào những nơi mẫn cảm trên người cô, dẫn dắt từng tế bào cô run rẩy vì vui vẻ; muốn cái eo, đôi mắt sâu thẳm của Lăng Thiệu tiến vào đáy lòng cô, vừa có lực vừa không mất yêu thương va chạm cô, lấp đầy tất cả trống rỗng và khó nhịn của cô...

Hai mắt Hứa An An sớm đã mê ly, hai người trong tai nghe càng ngày càng hưng phấn càng ngày càng kịch liệt, cô đã mệt mỏi, chỉ có thể như con mèo nhỏ vô lực ừm, nhưng mỗi lần Lăng Thiệu chạm vào nơi mềm mại vô cùng mẫn cảm cô vô cùng sảng khoái, âm thanh làm nũng đều là dư vị lâu dài.

Hứa An An, mày đừng rơi vào ảo tưởng nữa, về sơ mi trắng, ngồi sau xe đạp, cô gái mỉm cười nắm tay một cách đơn thuần. Cô đã là một người phụ nữ chân chính, phân biệt được, cùng người trong lòng làm chuyện thân mật nhất, sẽ mang đến sung sướng cực hạn. Trong đáy lòng Hứa An An có giọng nói như vậy nói với mình.

- Ừm ~~~~~ học trưởng...

Tay nhỏ của Hứa An An đi dọc từ bụng xuống, lướt qua làn da mềm mại của mình, dọc theo lông nơ non mịn thưa thớt, mãi đến khi đầu ngón tay dính chút ẩm ướt hơi dinh dính, tay cô dừng ở đó, do dự không dám tiến lên.

Bên tai vang lên tiếng học trưởng nhẹ nhàng gọi tên cô, chỉ dẫn cô, trong đầu Hứa An An đều là câu Lăng Thiệu vừa nói trong điện thoại:

- An An, rõ ràng em có cảm giác.

Đúng vậy. Đâu chỉ có cảm giác thôi, rõ ràng là... Vô cùng thích vô cùng thích.

Cắn môi dưới, Hứa An An hạ quyết tâm, cô nhắm mắt lại, toàn bộ dựa theo cảm giác thăm dò thân thể mình, ngón tay cô dạo quanh khe thịt một vòng, làm cho mật dịch bôi quanh tất cả, sau đó tìm hạt đậu đỏ làm mình mẫn cảm thét chói tai, nhẹ nhàng cọ xát.

- Ừm ~~~~ ừm... Học trưởng... Học trưởng... An An rất khổ sở... Giúp giúp em... Ừm...

Hứa An An không nhịn được rên rỉ, đôi chân trắng noãn không biết nên mở hay khép lại, ngón chân phấn nộn không biết là vì khó chịu hay là thoải mái mà cong lên ở trên giường.

Full H+ ( ngôn )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ