----
3h sáng...
- "Roẹt... roẹt.. "
Bàn tay vô thức chỉnh remote, màn hình tv chớp chới liên tục nhảy qua từng kênh sóng... Cô nàng "phục vụ" đã rời đi đc vài phút sau màn mây mưa bóc bánh trả tiền. Giải quyết xong nhu cầu sinh lý, cơ thể tôi thả lỏng trên tấm ga giường kéo theo cõi lòng trùng xuống sau những biến cố đột ngột vừa xảy ra.
- "Ầm ầm... Ào.. Ào... "
Cơn mưa rào mùa hạ xối xả như trút nước, cô đơn trong căn phòng lạ, trống trải. Cảm thấy tinh thần mình nặng trĩu như tấm chăn bông thấm đẫm nước... Mới cách đây có 1 ngày thôi, mọi thứ vẫn diễn ra như bình thường... Vậy mà hiện tại, tất cả cái đã trượt khỏi cái quỹ đạo vốn có của nó... Buông thả từng làn khói thuốc lững lờ che dấu bớt đi những ám ảnh quẩn quanh trong đầu óc. 1 đêm trôi qua với những mệt nhoài vì tình dục, nhọc nhằn vì suy nghĩ vẫn ko thể giúp tôi chợp mắt... 1 đêm dài thức trắng...
----Ngày hôm sau, việc đầu tiên mà tôi nghĩ đến là tìm cho mình 1 nơi ở mới. Vốn đang là thời gian cận năm học nên việc tìm trọ cũng ko quá khó khăn.
- Dọn về luôn chứ ko cần đặt cọc à. Vậy cháu nộp trước cho cô 3 tháng tiền nhà là đc rồi.
Vòng vèo, lùng sục chỉ trong 1 buổi sáng, tôi quyết định dọn về trọ ở khu phố Vũ Ngọc Phan. Phòng mới sạch đẹp, thoáng thỉnh và riêng tư vì khu nhà này đc thiết kế theo kiểu nhà nghỉ. Giá thuê cũng vì vậy mà cao và xa trường hơn so với khu trọ cũ... Dọn dẹp mọi thứ xong xuôi đến quá trưa (gọi là dọn dẹp chứ thực chất chỉ lại kê lại hướng giường cho hợp lý, quét dọn và lau chùi phòng ốc 1 lượt rồi mua sắm thêm vài vật dụng cần thiết cho việc ăn ở, sinh hoạt) cũng là lúc cái bụng éo eo biểu tình đòi lương thực. Khu phố mới nên vẫn còn đôi chút lạ lẫm cần khám phá, các văn phòng, công ty nằm rải rác nằm xung quanh nên quán cơm, hàng ăn ở đây ko hề thiếu... Vừa đi vừa chọn, bước chân vô tình dẫn tôi ra con đường Láng Hạ. Trong lòng thoáng qua cái xuýt xoa của con bé Ly hồi nào khen nức nở món bánh ngọt mà tôi mua tặng My. 1 cảm giác ngòn ngọt, thèm thèm dâng lên nơi đầu lưỡi...
...- Kính chào quý khách!!!
Vẫn là tiếng chào mời đon đả từ em lễ tân, vẫn cái không gian sáng sủa, sạch sẽ thoang thoảng mùi hương liệu. Khách hàng qua lại trước quầy chọn bánh, đủ mọi thành phần từ gia đình, bạn bè, cho tới những đôi lứa yêu nhau... Mọi thứ vẫn y nguyên giống như lần đầu tiên tôi bước chân vào nơi này cách đây gần 1 năm vậy. Duy chỉ có điều... ko còn thấy bóng dáng "cục nợ tiền kiếp" ngày xưa đâu nữa . Ko hiểu sao nhưng trong hoàn cảnh này, tôi lại thấy có chút gì đó vui vui khi nghĩ về "cục nợ" ấy. Cuộc sống quả là buồn cười và quái dị, khi có khi ko, gặp nhau thường hay xung khắc mà chẳng hiểu sao lúc này tôi lại nảy sinh ý muốn đc gặp và đấu võ mồm vs nhân vật ấy.
- "Tít... tít... " - ... Gọi gì tôi đấy!!! - vẫn cái chất giọng chuẩn girl Hà Thành nhưng nhát gừng và tự kiêu của Ngọc.
- Lâu ko gặp nên gọi hỏi thăm thôi. Cô ăn trưa chưa?
- Chưa!!! Sao, muốn mời tôi à?
BẠN ĐANG ĐỌC
Dòng đời nổi trôi
Short Story"Một câu truyện đời... Trở về với dòng thời gian, một khoảng ký ức xa xăm lại hiện về... '' -----------------------------------------------------------------Tác giả----------------------- Link: https://www.facebook.com/pages/D%C3%B2ng-%C4%91%E1%BB%...