Four

1.4K 196 31
                                    

Hôm nay lớp của Tiêu Tuấn có bài kiểm tra sử một tiết, cậu ôm một bụng lo lắng bước vào lớp, chết bà!! hồi tối lo lập sòng chơi lô tô, quên luôn bài kiểm tra, lúc đặt mông xuống giường chuẩn bị đi ngủ thì điện thoại thông báo có tin nhắn của Mẫn Hanh, cậu vô thức bấm vào xem và dòng chữ 'Mày học bài chưa?" hiện lên.

'Bài gì??'

Tiêu Tuấn nghi hoặc hỏi, may cho Mẫn Hanh là hôm nay cậu thắng đậm nên cậu vẫn còn tâm trạng mà nhắn tin với hắn đấy.

'Bài kiểm tra sử á ba, mai thi một tiết đấy.'

Đầu óc của Tiêu Tuấn trì trệ một lúc, cậu đang load thông tin đầy đột ngột này, ủa đụ!! kiểm tra một tiết!! môn sử!!

'Chết mịe!! Đời tao đứt rồi, Mark ơi~'

Tiêu Tuấn mất hết sức sống nằm bẹp xuống giường, thôi xong, giờ còn ôn được gì nữa, Tiêu Tuấn đắp chăn lên đến tận cổ, cậu nặng nề khép đôi mắt lại, hai tay đặt trước ngực thành tâm cầu nguyện cho ngày mai mình qua ải.

Sáng hôm sau, Tiêu Tuấn nặng nề bước vào lớp, Mẫn Hanh nhìn thấy cậu ta như vậy cũng hiểu được vài phần, thằng này chắc tối qua ham chơi méo lo học hành nên giờ mặt mày mới bí xị như vậy.

"Ê!! Sử hôm nay thi tập trung á, hỏng phải thi riêng lẻ từng lớp đâu, mày nên cầu nguyện cho lớp mình dính giáo viên nào coi thi dễ đi."

Mẫn Hanh nói với Tiêu Tuấn đang nằm bẹp dí trên bàn.

"Má!! Hôm nay tao có dự cảm không lành, mới sáng xem tử vi, nó nói rằng hôm nay sư tử sẽ gặp vài thử thách. Hồi tối tao còn mơ thấy thầy Côn coi lớp mình đấy."

"Phủi phủi cái mồm, thầy Côn chủ nhiệm lớp mình nên không coi đâu, yên tâm đi."

Mark đập nhẹ vào lưng Tiêu Tuấn mấy cái, bây giờ hắn tởn rồi, không dám đập mạnh Tiêu Tuấn nữa, bữa nó xém khóc làm hắn hú hồn. Giờ nếu hắn đụng đến sợi lông của Tiêu Tuấn chắc nó xách dao chém hắn mất.

"Cầu nguyện đi."

Tiêu Tuấn lục trong cặp, lôi cuốn sách sử ra, giờ ôn được gì thì ôn, được chữ nào hay chữ đó.

Khi trống đánh báo hiệu tiết học thứ tư đã kết thúc, giờ phút này Tiêu Tuấn biết mình sắp lên thớt rồi. Trời ơi!! Nếu cậu mà liệt sử thì bản giao kèo giữa cậu với thầy Côn coi như toi.

Cả lớp nháo nháo ngó ra ngoài, không biết thầy cô nào làm giám thị đây. Tiêu Tuấn lén lút ngó ra. Aaa!! Có cô Bae kìa, theo sau cô Bae là ai thế nhề?! Trời đụ!! Là thầy Côn. Tiêu Tuấn khấn trời khấn phật cầu mong cho cô Bae coi lớp cậu.

Nhưng đời đâu như mơ, cô Bae đi đến cửa lớp của Tiêu Tuấn, nàng thò đầu vô lớp cười một cái rồi sau đó ngoảnh mặt đi, không quay đầu lại mặc kệ phía sau có bao nhiêu lời than khóc thảm thiết rằng cô ơi cô ở lại~ ở lại với em đi cô ở lại.

Giờ phút này thì Tiêu Tuấn xác định, thầy Côn coi thi lớp rồi. Thầy ấy nghiêm nghị bước vào.

"Tất cả bỏ hết sách vở sử vào cặp rồi đem cặp lên đây, nhanh lên!!"

henxiao | thick faceNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ