CHAP 16: Đến Đường Cùng

344 8 6
                                    

  Thay vào vẻ mặt tức giận của Jung Sang Min thì vẻ mặt Daniel rất bình tĩnh, ánh mắt hẹp dài nheo lại nhìn Sang Min rồi lại nhìn Hyoyoung, sau đó hai tay đút vào túi, phun trào ra một câu làm cả Sang Min và cả vợ ông đều như đứng tròng, mắt mở to nhìn người trước mắt, không thể tin được.

_ Appa...appa...đừng tức giận sẽ không tốt cho sức khỏe của appa đâu. À! Appa nên để dành hơi sức để nghĩ cách cứu con gái appa nữa.

  Hắn nói chuyện rất nhẹ nhàng giống như người ngồi trong tù không hề liên quan gì đến hắn, lời lẽ quan tâm nhưng ánh mắt và cử chỉ như đang châm biếm. Jung Sang Min cau mày nhìn thái độ của hắn.

_ Con gái tao không phải là vợ mày sao? Ý mày là gì, đừng vòng vo.

_ Haha...haha. Appa...appa thật thông minh, vừa nghe đã hiểu ý của con rồi.

  Tiếng cười của hắn lanh lảnh trong sảnh lớn biệt thự làm người khác phải nổi da gà. Hai tay đút vào túi quần, cười đến hai vai cũng run lên, nụ cười tắt hẳn, môi nhếch lên một đường cong nham hiểm.

_ Vào đây.

  Hai vợ chồng của Jung Sang Min bị thái độ của Daniel làm cho kinh ngạc, khi nghe hắn gọi ai vào, họ đồng loạt nhìn ra cửa lẳng lặng nhìn người đi vào.

_ Luật sư Goo sao ông lại ở đây?

  Jung Sang Min nhíu mày hỏi, rõ ràng lúc Hwayoung xảy ra chuyện, ông đã mời Goo Ahn nhưng ông ta một mực từ chối.

_ Jung tổng, là phó giám đốc mời tôi đến. Chúng ta có thể vào bàn ngồi nói chuyện được không?

  Sang Min hướng về phía Daniel vẻ mặt đăm chiêu cùng vợ đi đến sofa ngồi vào.

_ Có gì nói mau. Tôi không có thời gian.

  Daniel bắt chéo chân, dựa lưng vào sofa, nhướng mi ra hiệu cho luật sư. Luật sư Goo gật đầu đưa một tập tài liệu cho Jung Sang Min, ông cau mày cầm lên xem, mắt trừng lớn. Vẻ mặt vợ ông, Hyoyoung khó coi đến đỉnh điểm.


_ Mày...có ý gì...vợ mày mới vừa gặp chuyện, mày đã muốn ly hôn với nó rồi. Khốn khiếp! Mày có còn tính người không?

_ Daniel...tại sao cậu lại đối xử với Hwayoung như vậy, con tôi đã làm gì có lỗi với cậu. Nó một mực yêu thương cậu như vậy mà.

  Hyoyoung cũng không tin nổi Daniel dám làm điều này.

_ Haha...yêu à...haha...

  Giọng cười châm chọc, Daniel ngồi thẳng, người nghiêng về phía trước, đôi mắt dài híp lại, môi mỏng gằn từng tiếng.

_ "Mấy người cứ chửi cho đã miệng đi. Vì qua ngày hôm nay sẽ không còn cơ hội nữa đâu". - Hắn ngưng vài giây, môi nhếch nhẹ.

[ LONGFIC ] Không Để Em Rời Xa - Yulsic [ Cover/Edit ] Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ