Nghĩ đến hành động mình vừa làm, Cố Nhạc Khanh không khỏi chà xát hai ngón tay vào nhau. Trong lòng cũng không nhịn được phát lạnh.
Hình như mình vừa làm một vài động tác quá mức thân mật.
Đương sự lại đang đứng đây!
Liệu Chu Tử Âm có nghĩ rằng mình có ý nghĩ không đúng với vợ hắn không nhỉ!
Có ai nhìn thấy vợ bị khinh thị mà còn cười như hắn đâu chứ!
Trong nhất thời não của Cố đại hiệp lại hoạt động hết công suất, hắn đang nghĩ cách để thoát khỏi sự nghi ngờ của Chu Tử Âm, trong lúc đang khốn đốn hệ thống bỗng nhảy ra, đưa cho hắn xem xét đề nghị của nó:[ kí chủ cứ nói bản thân bị bệnh sạch sẽ là xong]
Cố Nhạc Khanh âm thầm trợn mắt nói thầm trong đầu: Lão tử bị cấm ngôn không nói được, mi bị virut vào à! với lại dù ta nói thế thì chắc gì hắn đã tin!
Hệ thống nghe vậy liền nhíu mi có chút phiền chán đáp:[ thì kí chủ cứ thử đi! biết đâu lại hiệu quả!]
Sau khi bàn bạc chán chê, cuối cùng hắn cũng đã nghe theo hệ thống, vì mạng sống Cố Nhạc Khanh bắt buộc phải tạo cho mình một loại bệnh.
Bệnh sạch sẽ!
Phải! Nếu chỉ là giữ vệ sinh sạch sẽ thì không đáng nói nhưng nếu làm quá lên người ta sẽ cho rằng ngươi bị khiến phích.
Ây ! Một ý tưởng tuyệt vời!
Lại còn hoàn mỹ và phù hợp với hình tượng nam thần cấm dục. Ngoài ra còn tránh được tình huống khó xử khi bản thân Cố Nhạc Khanh còn đang bị bệnh liệt dương khó nói.
Cho nên Cố Đại hiệp bây giờ đổi thành Cố đại phu liền vội vàng gật đầu với Chu Tử Âm một cái rồi liền hận không thể một phát bay đến hồ nước.
Thậm chí ngón tay vừa rồi chạm vào người nữ tử kia cũng bị chà đến đỏ lên .
Chủ Tử Âm đương nhiên để ý đến việc này.
Hắn khẽ cười, làm như không có chuyện gì bước vào phòng nữ tử ra dáng hảo phụ quân ân cần quan tâm thê tử.
" Nguyệt Nương ! Nàng cảm thấy thế nào!".
Nữ tử bây giờ đang để trần nửa thân trên. Nhà hoàn lúc nãy giúp nàng ta bôi thuốc toàn thân.
Nữ tử thoả mãn thở ra một tiếng, cách một lớp màn cẩn thận nói :
" Thiếp thân đã đỡ nhiều rồi! Được vương gia quan tâm là vĩnh hạnh của thiếp!".
" Nếu đã đỡ hơn thì tĩnh dưỡng cho thật tốt!".
Nữ tử nghe vậy chật vật ngồi dậy, nàng đưa tay muốn vén màn lên nhưng lại ngại dùng mạo như hoa úa tàn của mình nên ngừng lại động tác. Giọng nói mang theo chút u buồn uất ức.
" Vương gia không ngồi lại với thiếp một chút sao?".
Chủ Tử Âm ngoài mặt vẫn tươi cười nhưng lời nói lại mang theo chút ý tứ ra lệnh tuyệt đối:" Bản vương gần đây chính sự bận rộn không có thời gian cùng nàng tâm sự! Bản vương thích những nữ tử nghe lời. Nàng nghe rõ chưa!".
BẠN ĐANG ĐỌC
Hệ Thống Đại Náo Thịt Văn Của Thẳng Nam
Phi Hư Cấuhệ thống, xuyên sách, đam mỹ, chủ thụ, nhị hóa phun tào vạn nhân mê thụ x bệnh xà tinh độc chiếm độc mồm công,1x1. lưu ý : truyện do tác giả tự động não viết ra cho nên cảm phiền quý vị đừng lấy mà ko hỏi ý kiến tác giả. xin cảm ơn! Văn án : ...