Từ ngày nhị đương gia của Tam Tinh trở về từ kinh thành bọn người hầu đã nhận thấy sự khác biệt rõ rệt.Nhị đương gia vốn đã nhút nhát trầm tính nay lại càng thêm âm trầm. Tệ hơn là hắn còn đóng kín cửa phòng, ai gọi cũng không mở.
Tính từ hôm đó đến nay cũng đã hai ngày, dù có võ công cao cường đến mấy thì cũng chết vì đói. Cho nên hành động của nhị đương gia được bọn họ cho rằng đang cố tự sát.
Nhưng bọn họ không ngờ là cái người mà bọn họ tưởng đã chết kia lại bình bình an an ra khỏi phòng không một chút sứt mẻ gì. Đã thế hắn như biến thành người khác, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống. Thần thái âm trầm cũng trở thành lạnh như băng. Chỉ là vẫn không thích nói chuyện như trước.
Không chỉ thế cứ mỗi sáng gà còn chưa gáy đã thấy bóng hắn phía sau sơn cốc luyện công.
Không ai trong Hoàn Lương cốc không biết nhị đương gia của bọn họ không thể tập võ, hắn cố gắng như vậy bọn họ cũng cảm động theo ,cơ mà có kết quả hay không thì phải do bản thân hắn.
Luyện công không phải chuyện xấu nhưng có kiên trì được hay không thì phải xem ở tâm.
Bọn người hầu lắc đầu thở dài lại lót tót trở về thông báo cho Mộ Dung Bạch.
Y nghe chuyện cũng chỉ dung túng lắc đầu bỏ lại một câu :" Bảo vệ đệ ấy cho tốt! ". Cũng chẳng khuyên ngăn gì, rồi đi biệt tích khiến bọn họ đần mặt nhìn nhau.
Cho nên cứ mỗi ngày qua đi người hầu trong cốc đã bận giờ còn bận hơn.
Ngoài việc quét dọn và săn tội phạm ra bọn họ còn phải thay nhau trông trừng vị đại nhân này. Chỉ sợ sơ sẩy một cái hắn trượt chân té xuống vực ,vị kia còn không cắt đầu bọn họ xuống hay sao!
Hôm nay đến lượt Tu trông chừng.
Hắn nhét lá cây đầy mình, sau đó bắt đầu công cuộc theo dõi nhị đương gia, Tu thả mình lên trên ngọn cây cao nhất để tiện quan sát tình hình.
Sau khi nhìn thấy cảnh tượng trên mỏm đá cao nhất kia hắn suýt nữa đau tim mà chết!
Nhị Đương gia trong mồm bọn họ lúc nãy bây giờ đang luyện công. cả người y như bị bao phủ bởi một ánh sáng bạc, y phục cùng một đầu tóc đen nhảy múa trong gió càng khiến dung mạo của Y trở nên xuất trần. mặc dù cảnh đẹp là vậy nhưng Tu vẫn không có tâm trạng để ngắm nhìn.
câu đầu tiên nảy ra trong não hắn khi chứng kiến cảnh tượng này chính là:
Luyện công thì cũng thôi đi, tại sao cứ phải đứng ở nơi cao nhất luyện chứ.
Tu biết là đứng càng cao thì sẽ càng có cảm giác sắp thăng thiên. Nhưng mà cmn không phải thăng thiên kiểu này!!!
Rốt cuộc ngài đang đày đọa bản thân hay đày đọa bọn họ vậy!
Nếu bây giờ có một cây bút ở đây chắc chắn Tu sẽ múa bút thành văn miêu tả lại cuộc đời làm ảnh vệ vừa hào hùng lại vừa bi đát của mình. hắn vuốt ngực an ủi lại trái tim nhỏ bé, sau đó khẽ nín thở theo dõi tình hình.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hệ Thống Đại Náo Thịt Văn Của Thẳng Nam
Nonfiksihệ thống, xuyên sách, đam mỹ, chủ thụ, nhị hóa phun tào vạn nhân mê thụ x bệnh xà tinh độc chiếm độc mồm công,1x1. lưu ý : truyện do tác giả tự động não viết ra cho nên cảm phiền quý vị đừng lấy mà ko hỏi ý kiến tác giả. xin cảm ơn! Văn án : ...