Chương 19

1K 81 29
                                    

"Ha~ Mình đã ở Điệp Phủ được ba tuần rồi. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì mình sẽ trở thành trụ cột nhàn nhạ nhất mất!" Cô uống từng ngụm trà vào miệng chậm rãi cảm nhận hương trà nhưng không ngừng than vãn vì cuộc sống thoải mái này. Cô chính là cuồng công việc được không? Thoải mái như vậy không phải là cuộc sống cô muốn.

Không những vậy, Shinobu của cô sau ngày hôm đó liền trốn cô đi làm nhiệm vụ luôn. Gửi thư không trả lời, tìm tận nơi thì trốn cuối cùng gặp mặt rồi lại bị cái đám tan binh kia tới phá ngay lúc cô chuẩn bị đòi nợ với nàng. Thiên lý đâu -  nhầm Âm tỷ đâu? Tỷ mà không sửa lại cái vụ này em sẽ kể hết tật xấu của tỷ cho lão công của tỷ.

"Shiro - nee, chị rủa Âm tỷ mà quên rủ em !" Kuro bước tới từ phía sau, thấy người tỷ song sinh của mình đầu bốc khói nghi ngút cô liền đoán rằng ngoài việc rủa Âm tỷ đáng kính ra thì chẳng có gì khác đâu. 

Nhắc tới thì liền tức, tên Douma đó nghĩ gì mà mỗi tối liền tìm mọi cách hỏi Kanae của cô ở đâu. Ta có bổn phận trả lời? Mơ! Tên Akaza gì đó đâu? Sao ngươi không tìm đến hắn để hắn " yêu" ngươi mấy phát đi, kiếm lão công ta làm gì!

"Em cũng biết lý do mà Kuro, tại người nào đó thay đổi duyên mệnh từa lưa giờ ai cũng làm liền Shinobu hết này! Mà em tới ngồi với chị làm gì? Chị không nghĩ em thảnh thơi như vậy" Cô vừa nói vừa nhìn Tanjirou bị Haganezuka dí theo từ đằng sau, tay ông nắm chặt con dao đăm thẳng vừa Tanjirou.

"Còn ai vào đây nữa? Chị bị như vậy, chị không ngĩ em cũng bị vạ lây sao? Cái gì mà Douma với chị em nhà Kochou! Rồi tới Sanemi với Kanae! Bộ muốn ghép ai là ghép hay sao bọn tân binh đó!!!"

"Không chỉ có vậy Shinobu cũng bị ghép nhiều với tên mặt than Thủy trụ nữa!" Vừa nói tay cô không tự chủ bóp nát ly trà trên tay.

Hắc khí từ hai người khiến cho cả Điệp Phủ một phen náo loạn. Một số tân sinh đang bị thương nặng chỉ vừa mới tỉnh giờ phải bất tỉnh lần hai, một số kiếm sĩ cao hơn thì dù rằng chỉ là run nhẹ một chút nhưng nếu còn ở Điệp Phủ thì họ sớm đã ngất theo.

Còn hai người bị nói đến thì vẫn đang tươi cười như ngày thường và chăm sóc các kiếm sĩ .

____ Tại nơi nào đó____

"Hey~ Himejima vẫn khỏe như mọi khi nhỉ!?" Anh chàng quấn vải băng màu trắng được đính kèm thêm những phụ kiện trên đầu ngồi ngay thẳng trên hòn đá, đối diện đó là Himejima người luôn ngồi dưới thác nước để luyện tập cơ thể bản thân anh.

"Nam Mô A Di Đà Phật! Cậu lúc nào cũng đến đây nhỉ Uzui-san? Chẳng phải hôm nay cậu có nhiệm vụ sao?" cậu mở đôi mắt như muốn nhìn thẳng Uzui, tuy mắt cậu đã không còn nhìn thấy gì nhưng cậu vẫn có thể cảm nhận mọi thứ xung quanh kể cả cái người trước mặt cậu đây.

" Chỉ tới để thăm cậu thôi, Himejima-san! Dù sao nhiệm vụ lần này tôi sẽ đi hơi lâu một chút để xử lý con quỷ kia thôi. Lần này tôi sẽ cho bọn chúng thấy sự hào nhoáng của ta" Cậu cười lớn.

"Nam Mô A Di Đà Phật! Tôi nghe nói các người vợ của cậu cũng tham gia vụ này nhỉ? Cậu không lo cho sự an toàn của họ?"

[BH] [ĐN Kimetsu No Yaiba] Hắc Bạch Giá LâmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ