Chương 103. Y Khôi Phục Trí Nhớ?!

1.1K 65 5
                                    

Chương 103. Y khôi phục trí nhớ?!

Hàn độc phát tác làm hao phí thể lực. Cả người Bạch Thanh Nhan đến từng đốt ngón tay cũng gào thét đau đớn, như thể trải qua bệnh nặng rất lâu. Kỷ Ninh cũng mồ hôi đầy người, ôm y trong lòng, không ngừng được thở hổn hển.

"Bạch Thanh Nhan."

Bạch Thanh Nhan miễn cưỡng mở mắt ra, nhìn về hướng của hắn. 

"Mỗi lần phát tác, đều kịch liệt như thế này sao?"

Kịch liệt? Bạch Thanh Nhan gần như kinh ngạc.

Đây chẳng qua mới chỉ là món khai vị, cách chân chính đau đến không chịu nổi còn xa lắc xa lơ... Ít nhất, khi nãy y vẫn còn thầm nghĩ phải cố gắng vượt qua, chưa sinh ra ý niệm muốn chết nhanh một chút trong đầu! 

Y nâng mi mắt lên, nhìn Kỷ Ninh. Trong mắt Kỷ Ninh thấm đẫm sắc đỏ, thần tình kia dường như chính hắn mới là kẻ đang chịu đau đớn.

Bạch Thanh Nhan lúc này mới kịp phản ứng lại. Hàn độc phát tác suốt mười năm ròng, khiến y cũng không có nhận định gì về tiêu chuẩn đau đớn mà mình phải chịu. Trong mắt Kỷ Ninh, người lần đầu tiên mới thấy nó phát tác, đây đã coi như là kịch liệt ư?

"Cũng không phải..." Bạch Thanh Nhan nỗ lực mỉm cười, "Trước đây, không có dữ dội đến vậy."

"Ngươi gạt ta."

"Sao có thể gạt ngươi?" Thanh âm Bạch Thanh Nhan hạ xuống. Y hết sức mệt mỏi, thì thào, "Ôm chặt ta."

"Cái gì?" Kỷ Ninh nghe không rõ. Hắn cúi người đặt tai sát bên môi Bạch Thanh Nhan, nghe được thanh âm của y hết sức mỏng manh, "Ta lạnh quá. Ôm chặt... Ta."

Kỷ Ninh dùng sức xé mở bào phục trên người, đem Bạch Thanh Nhan ôm chặt vào lồng ngực. Thân thể tương thiếp, không còn trở ngại nào ngăn cách, người kia suy yếu cứ như vậy liếc nhìn một cái liền không sót thứ gì.

"Bạch Thanh Nhan, ngươi run dữ dội quá."

"Phải..." Bạch Thanh Nhan nhẹ giọng đáp, "Trên người ngươi thật là ấm áp."

"Bạch Thanh Nhan. Ngươi có thể chịu đựng được không?"

Bạch Thanh Nhan nhẹ giọng cười. Y vươn hai tay ôm lấy hông Kỷ Ninh. Cái ôm này quá mức ấm áp, y nguyện ý chết trong lòng Kỷ Ninh.

Nhưng y không biết, Kỷ Ninh cũng đã chuẩn bị kỹ càng, vì y mà chết trước.


Động tác của Kỷ Ninh rất chậm, lại kéo dài. Tựa như một trận chiến, hắn nửa điểm cũng không gấp, gần như đem Bạch Thanh Nhan toàn bộ tinh tế thưởng thức qua.

Bạch Thanh Nhan chỉ cảm thấy như thể đã chết đi một lần. Tình hình lần phát tác này có vẻ như không thấy hồi kết. Một khắc cuối cùng, Bạch Thanh Nhan hầu như mất đi ý thức, hành động hoàn toàn dựa vào bản năng... Đến nhãn thần của y cũng mất đi tiêu cực, gương mặt đỏ bừng, lại có chút kinh tâm động phách. Vào trong mắt Kỷ Ninh, không khỏi từng trận rung động, chỉ muốn đem người này khảm chặt vào thân thể mình. 

Nhưng Kỷ Ninh không quên mục đích cuối cùng của hắn. Tay hắn đỡ bụng dưới của Bạch Thanh Nhan, không để y lộn xộn. Sau đó, tự thân đem công lực cuồn cuộn lưu chuyển không ngừng đến bên trong đan điền Bạch Thanh Nhan.

[Quyển 1] Tru Tâm Chi Tội [诛心之罪] - Đào Từ Bằng Khắc Thiếu NiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ