Cảm giác lụt cmn nghề rồi các bác ạ :-)
______Trong một gia đình nọ, bà mẹ và bảy đứa con. Mang theo họ Shinazugawa mà sống, thân là con trai cả trong gia đình. Anh phải có trách nhiệm đối với những đứa em của mình, nhưng... người phụ nữ mà anh yêu thương nhất trong cuộc đời - mẹ anh lại bị hóa thành quỷ. Đau thương, anh đã nghe theo lí trí mách bảo phải giết chính mẹ ruột của mình. Tất cả là chỉ để bảo vệ đứa em trai duy nhất còn sống. Để rồi anh nhận lại là gì ? Sự căm ghét từ chính đứa em ? Ừ... anh đã giết mẹ để bảo vệ nó, nhưng đứa em đó lại không một chút cảm kích mà còn chửi anh thậm tệ... kẻ giết người.
Đi lang thang khắp nơi, bất kì cây kiếm hay bất cứ vật gì sắc bén anh đều mang theo. Giết bọn quỷ rồi phơi húng dưới ánh nắng mặt trời, liệu đây có phải là điều kéo dài mạng sống của anh ? Gặp được người bạn chỉ bảo mình vào một cái nơi được gọi là sát quỷ đoàn. Anh lại tiếp tục đi làm nhiệm vụ của chính mình - giết quỷ. Nhưng người bạn thân nhất của anh trong một lần làm nhiệm vụ lại chết, anh là người duy nhất được phong làm trụ cột. Tức giận, căm phẫn, anh đã đứng lên quát tháo người đứng đầu trụ cột. Lúc đó anh gặp được ai nhỉ ? Một cô gái bé nhỏ.
Mái tóc đen tuyền dài ngang thắt lưng, chiếc kẹp bướm được gắn phía hai bên. Đồng từ oải hương dịu dàng, nụ cười ấm áp. Haori cánh bướm pha xanh hồng, đồng phục tiêu chuẩn của sát quỷ đội. Chất giọng trong trẻo, thánh thót vang lên khi anh đã tức giận với người được gọi là "Oyakata-sama". Cô mang theo nỗi lòng cảm thông đến tận nỗi lòng anh. Chỉ vài ba câu của cô đã khiến anh phải suy nghĩ lại. Nhưng cái cảm giác rạo rực trong tim này là gì nhỉ ? Anh không biết và cũng không muốn biết, bây giờ anh chỉ muốn tập trung vào giết quỷ.
Đã được hai tháng kể từ khi anh làm trụ cột. Cái tính cách của anh khiến cho khá nhiều người ghét bỏ, nhưng họ đành phải cắn răng chịu đựng vì sức mạnh của anh, họ thừa nhận là anh rất mạnh. Mái tóc trắng bay bay theo từng làn gió, đôi mắt tử đằng phiêu dạt theo từng đám mây trôi. Nằm trên thảm cỏ xanh mơn mởn, đôi lúc gió làm nhưng ngọn cỏ đung đưa tạo ra những tiếng xào xạc. Làn mi nhắm nghiền lại, tiếng thở đều đều ổn định trong không gian yên bình này. Bao lâu rồi anh chưa cảm nhận được cảm giác yên bình thế này nhỉ ? Bao lâu...
-"Quạ! Quạ! Phong trụ - Shinazugawa Sanemi, Phong trụ - Shinazugawa Sanemi! Đi làm nhiệm vụ ở phía Tây Nam, đồng hạnh cùng Hoa trụ - Kochou Kanae đi làm nhiệm vụ!"
Anh bừng tỉnh, yên bình chưa kéo dài được bao lâu thì bị vật thể nào đó đánh thức. Con quạ màu đen bay lượn trên bầu trời rộng lớn, anh nhăn mặt. Tối nay có nên làm quạ bảy món không nhỉ ? Bật dậy với bao uể oải, chưa nghỉ ngơi được tý gì đã phải đi làm nhiệm vụ. Đúng thật là chán chết. Nhanh chóng đứng lên rồi đi về phía Tây Nam, chắc bây giờ cô đang ở đó rồi - anh suy nghĩ. Đến chỗ điểm xuất phát, anh phát hiện ra một thiếu nữ... đẹp tựa tiên nữ vậy. Anh chả biết tại sao anh lại nghĩ như thế nữa, chắc do đàn bướm quây quanh cô nên anh nghĩ thế chăng ?
-"Chào, Kanae"
Thanh âm trầm vang lên khiến cho đàn bướm xong quanh bị kinh động mà bay đi hết, vẻ mặt ngạc nhiên của cô khiến cho anh cảm thấy có chút tội lỗi. Cô nhanh chóng quay sang anh rồi mỉm cười dịu dàng.
![](https://img.wattpad.com/cover/209750179-288-k785309.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[KnY Fanfic] [Hoàn] Thousands Of Flowers Waving In The Wind
FanfictionNgười con gái ấy là cả một sinh mạng, nhưng anh không thể bảo vệ được cô ấy. Người con gái ấy là người mà anh yêu nhất trần đời, nhưng anh đã để vụt mất. Mọi thứ đều bị lấy đi hết... Không còn một thứ gì... **** Tên truyện: [Kimetsu no Yaiba Fanfic]...