Năm mới zui zẻ

55 2 0
                                    

CHƯƠNG 1
Người xưa có câu "Đầu năm dính mực thì cả năm cơ cực." Hồi nhỏ, trong cái khoảng thời gian tất tả ôn luyện cho kì thi lên cao trung tôi đã sợ câu nói này tới mức quyết định buông tất cả trong ngày đầu năm mới.

Cũng lâu rồi... Không, lộn, chỉ mới năm ngoái thôi.

Giờ đây, trong không gian đặc quánh một màu đen tôi tự hỏi liệu một câu nói tương tự - "Đầu năm lên kế hoạch cho cả năm" liệu có đúng hay không. Đầu năm đầu tháng đã gặp họa, rõ ràng đó phải là điều chỉ xảy ra một lần trong đời chứ đâu phải "đến hẹn lại lên" đâu nhỉ? Tôi không coi mình là một người mê tín, nhưng nếu có ai nói "Bi kịch sẽ đến với những kẻ nhơ bẩn" thì chắc là tôi sẽ ngoan ngoãn mà đi hành lễ rửa tội.

Có thể cảm nhận được Chitanda đang suy ngẫm về câu hỏi tôi vừa nêu lên về cái câu ngạn ngữ ấy.

"Ưm... tớ không nghĩ niềm tin ấy là đúng. Giả sử là vậy thì nếu không có dự định gì vào ngày đầu năm thì cậu cũng không làm gì trong cả năm sao? Thật là vô lý."

Chấp nhận câu trả lời bằng một cái thở phào nhẹ nhõm tôi cảm thấy nỗi lo biến mất. Có chút gì đó thoải mái trong lòng.

Tuy nhiên, dù không thể thấy gương mặt của nhỏ trong cái màn tối này tôi vẫn cảm nhận được sự nghiêm túc của Chitanda, khi nhỏ thêm vào một câu:

"Nhưng Oreki-san... Tớ hiêu kỳ về tình cảnh của tụi mình hơn là ba trăm sáu mươi bốn ngày còn lại."

Biết chứ.

Tôi nhận thức rất rõ tình cảnh nguy cấp của chúng tôi. Nhưng Chitanda à, cậu không thể để tớ trốn tránh hiện thực thêm vài giây được sao?

Gió thổi qua những kẽ nứt lạnh tới nỗi như muốn cắt vào má chúng tôi. Những kẽ nứt cũng là ngồn sáng le lói trong bóng tối. Dường như mắt cũng đã quen rồi. Bây giờ tôi có thể thấy một cây chổi tre, một cái xẻng bằng sắt, một thanh gỗ có lẽ dùng để chặn cửa cùng một cái thùng các-tông đựng những thứ tôi chả biết là cái gì. À quên, còn có Chitanda – cô bạn đang mặc một bộ kimono cùng gương mặt lộ rõ sự lo lắng.

Đó là tất cả nếu không tính thêm bốn bức tường bao quanh hai đứa.

Chúng tôi bấy giờ đang ở đền thờ Arekusu, một trong những địa điểm nổi bật nhất của thành phố Kamiyama. Đúng hơn... là một nơi hang cùng ngõ tận chẳng có nổi chút ánh sáng từ lồng đèn bên ngoài và hơn hết, là nơi chẳng mấy ai đi qua hay tóm lại là một gian nhà phụ mục nát.

Nhưng vấn đề ở đây chẳng phải là vì nó là nhà phụ hay là nó mục nát.

Cánh cửa một bản lề là lối vào và cũng là lối ra duy nhất của nơi này, hiện tại nó đang đóng và khóa bởi một thanh gỗ... từ bên ngoài.

Trong đêm đầu tiên của tháng một, Chitanda và tôi bị nhốt vào một cái nhà phụ trong-hốc-hách của đền Arekusu.

Tường và mái có lẽ đã phục vụ trong một khoảng thời gian dài, nhưng lại có một nơi duy nhất trong nhà phụ trông mới tinh và bóng loáng. Cửa, và chỉ cánh cửa làm bằng nhôm là thứ trông vững chắc nhất nơi đây. Thế là tốt nếu nó được dùng để chống trộm, bởi vì dù chúng tôi có đẩy kéo gì thì nó cũng chỉ lắc lên vài tiếng.

Hyouka-Hội Cổ Điển Full Vol1-6Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ