thirty two

410 46 0
                                    


Những ngày dành cho hồi ức

_

Tôi đã nghe thấy trong đầu mình những hình ảnh thoáng qua của mẹ, mẹ tôi là một người phụ nữ rất đẹp, bà dịu dàng và luôn yêu thương tôi. Mẹ luôn xuất hiện trước mắt tôi mỗi khi tôi cần bà, mẹ luôn là người tìm tôi đầu tiên nhưng tôi không thể chạm vào bà.

"Con sao vậy ? Chỉ mới hôm qua con còn vui vẻ cơ mà ?" Người đàn bà nhìn tôi đau đáu, nhẹ giọng nhặt lấy chiếc muỗng bị tôi bực mình mà ném ra xa.

Bà ta không phải mẹ tôi, dù cho sống chung một mái nhà nhưng không khi nào bà ta nhìn lấy mẹ tôi một lần. Bà ta ích kỷ, chỉ biết nghĩ cho mỗi bản thân mình, bà ta chỉ đang cố lấy lòng tôi. Tôi ghét bà ta và cả ba của tôi, ngày ngày họ ôm ấp nhau mặc kệ mẹ tôi có trông thấy.

Nhiều lần tôi đã hỏi bà, tại sao bà không rời khỏi đây cùng với tôi nhưng tôi chỉ thấy nụ cười buồn trên gương mặt diễm phúc của bà. Những ngày người đàn bà lạ lẫm kia còn ở đây thì ngày đó mẹ tôi không dám bước vào nhà. Tôi giận mẹ lắm, bà còn tôi cơ mà, việc gì bà phải quan tâm đến ba.

Tôi bực bội đá vào người con mèo hoang mà tôi đã nuôi dưỡng mấy ngày nay, cú đá của tôi làm con mèo la ré lên rồi vọt đi mất. Tôi lại đến công viên để chơi cát một mình, căn nhà ấy là nơi tôi muốn tránh xa cả ngàn dặm.

"Này, cho em chơi chung với được không ?"

Giọng nói non nớt cùng gương mặt đẹp như hoa anh đào đứng trước mặt tôi, em mặt một bộ quần áo chỉnh tề với chiếc áo sơ mi nhỏ nhắn dài đến cổ tay cùng với chiếc yếm quần màu đen. Gương mặt em rất bầu bĩnh cùng với mái tóc đen, làn da em trắng sáng dưới ánh mắng mặt trời. Có lẽ tôi đã đứng hình một chút khi trông thấy em, em thật sự dễ thương hơn bất cứ đứa con gái nào tôi từng gặp qua.

"Anh tên gì thế ?" Em hỏi tôi với đôi mắt to tròn, lại chỉ tay ngược về mình. "Em là Hyungwon, năm tuổi"

"Yoonjae" Tôi bất giác trả lời, lập tức ôm lấy miệng mình lại vì mẹ tôi dặn là không được nói tên của mình cho người lạ.

"Tên anh đẹp lắm luôn ấy" Em ngồi xổm xuống bãi cát, không lời một lời hai mà cứ lặng lẽ chơi cùng tôi. Lúc ấy, tôi cũng muốn nói rằng tên em rất đẹp.

Hyungwon chỉ vừa chuyển đến khu tôi sống vài ngày và người bạn đầu tiên của tôi là em ấy. Hyungwon dần dần xuất hiện trong cuộc sống của tôi nhiều hơn, kể từ khi ấy tôi luôn có một thằng nhóc đáng yêu đi bên cạnh. Trái ngược với tôi, Hyungwon mau chóng làm quen được rất nhiều người bạn mới nhưng tôi thì ghét lũ ấy kinh khủng, tôi ghét cách chúng nó chạm vào Hyungwon hay chơi đùa cùng Hyungwon. Nhưng tôi nào có thể la mắng em, mỗi lần như thế tôi sẽ trút giận vào con mèo hoang của mình.

Cảm xúc trong tôi ngày càng được đổ đầy hơn khi ở cùng em, tôi có thể cười một cách thoải mái, có thể ra ngoài chơi với ai đó. Khi em biết tôi không thích lũ con nít gần nhà thì em cũng cắt đứt mối quan hệ với cái lũ ấy. Tôi yêu Hyungwon kinh khủng.

swh.chw | stalker ; text.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ