C63: Đồng tâm

673 29 2
                                    

Kỷ Vô Cữu mặt dày tiếp tục duy trì tư thế chứng tỏ vô tội này, mãi đến khi Diệp Trăn Trăn đi tới, mới đẩy Tác Lạp vẫn còn đang ngẩn người ra. 

Thấy thần sắc Diệp Trăn Trăn không tốt, Kỷ Vô Cữu tuy trên mặt bày ra vẻ vô cùng lo lắng, trong lòng lại không biết xấu hổ mà đắc ý. Thấy chưa, thê tử của ta rất để ý ta đấy. 

Tác Lạp cũng có chút vô tội, còn có mơ hồ không hiểu ra sao, ta cùng Ngô Tướng quân nói chuyện nam nữ, ngươi... là ai chứ! Hơn nữa, một đại nam nhân, động chân động tay với nữ nhân, chẳng có chút phong độ nào! 

Diệp Trăn Trăn nhướn mày, nhấc tay, giơ ra cây đao đặc chế cho binh lính, dùng chuôi đao ấn nhẹ lên ngực Tác Lạp, mặt không chút thay đổi nói: "Nếu lại dám tiếp cận hắn, ta sẽ lấy mạng chó của ngươi." 

không hổ là thê tử của ta, ghen cũng đáng yêu như thế. Kỷ Vô Cữu thấy thú vị, ánh mắt dần nhuộm nét dịu dàng. 

Tác Lạp biến sắc, cố gắng tươi cười nói: "Chân Tướng quân thật hay nói đùa, Tác Lạp chỉ ngưỡng mộ Ngô Tướng quân, không phải ác ý." 

Diệp Trăn Trăn ôm đao cười lạnh: "Người ngưỡng mộ hắn vô số, ngươi tính là cái gì." 

Người này nói chuyện đúng là khó nghe, Tác Lạp nghĩ thầm. 

Thê tử của ta nói chuyện càng ngày càng dễ nghe, Kỷ Vô Cữu nghĩ thầm. 

Tác Lạp lúc này ngay cả giả bộ cười cũng làm không nổi nữa, hừ một tiếng đáp: "Ta tự biết không xứng gần gũi với Ngô Tướng quân, nhưng mà, ta có thể thân cận Ngô Tướng quân hay không, cũng do Ngô Tướng quân định đoạt," nàng ta nói xong, cố ý liếc nhìn Kỷ Vô Cữu, "Ngô Tướng quân cũng không phải người của ngươi, hình như không cần nghe theo lệnh của ngươi." Bóng gió là ta cùng Ngô Tướng quân nam nữ yêu đương liên quan gì ngươi mà ngươi quản. Lời này còn có ý chia rẽ, nếu hai người trước mặt chỉ là giao tình bình thường, nàng ta nói như vậy sẽ càng thích hợp. 

Diệp Trăn Trăn nheo mắt phượng, suy nghĩ nên phản bác lại thế nào. Kỷ Vô Cữu nghe Tác Lạp nói thế, lại cực kỳ mất hứng. hắn không chờ Diệp Trăn Trăn trả lời, nhẹ ôm bả vai của nàng trước, rồi nói với Tác Lạp, "Lời này của ngươi sai rồi," hắn cúi đầu nhìn Diệp Trăn Trăn, thấy gương mặt hồng nhạt của nàng hơi sương lạnh, ánh mắt bén nhọn, hắn không tự giác cong khóe miệng, mắt nhìn chăm chú Diệp Trăn Trăn, "Ta vốn là người của hắn." 

Tác Lạp trong nháy mắt ngây ngốc, hai đại nam nhân... hả? 

không phải giống như nàng ta đang tưởng tượng chứ... 

Trong lúc Tác Lạp từ biểu tình nghi hoặc chuyển sang giật mình rồi đến khiếp sợ rồi nắm chặt cổ tay mất mát..., Kỷ Vô Cữu nắm tay Diệp Trăn Trăn, xoay người rời đi. 

Suốt đường Diệp Trăn Trăn vẫn cúi đầu trầm mặc không nói. Kỷ Vô Cữu phát hiện mình rất không phúc hậu, Diệp Trăn Trăn càng tức giận vì chuyện này, hắn hình như càng... vui vẻ? 

Kỳ thật, tâm tình Diệp Trăn Trăn không tốt, cũng không chỉ vì việc này. Ngày mai họ phải trở về kinh thành, trở về cũng có nghĩa là Kỷ Vô Cữu lại có rất nhiều nữ nhân, vậy hắn và nàng... Diệp Trăn Trăn vừa nghĩ đến việc Kỷ Vô Cữu thân mật với nữ nhân khác, thì cả người đều không thoải mái. Nếu có thể, nàng hi vọng bọn họ vĩnh viễn không phải trở về. 

Hoàng Hậu Vô Đức (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ