Thẩm Kỷ Lương nghe xong, trầm mặc một lúc lâu sau, ngẩng đầu lên nhìn Côn Sơn thở dài nói: "Làm anh em chỉ có thể chúc cậu may mắn thôi, hi vọng cả đời này cậu đều gặp may mắn, nếu cậu xảy ra chuyện, Bảo Châu và bọn nhỏ phải làm sao bây giờ?"
Côn Sơn tự nhiên là biết rõ đạo lý này, hắn khẽ gật đầu, sau đó nói sang chuyện khác: "Về sau chỉ cần là chuyện có lợi cho mạng người, cần gì cũng có thể nói với tôi."
"Cảm ơn." Tiền hắn hiện tại còn đủ.
Lúc hai người từ trên lầu đi xuống, Bảo Châu một bên cho Bảo Bảo ăn cơm, một bên chờ hai người bọn họ, cô thích nhiều người cùng ăn cơm, một người ăn sẽ nhàm chán, nghe thấy tiếng bước chân, Bảo Châu ngẩng đầu đối với bọn họ vẫy vẫy tay, sau đó đối với Côn Sơn nói: "Tiếu Tiếu hôm nay ăn thiệt nhiều."
Côn Sơn từ trong tay cô tiếp nhận con gái rất đáng yêu, suy nghĩ thoáng cái nói: "Tiếu Tiếu nặng hơn rồi."
Thẩm mẹ kêu người đi phòng bếp hâm nóng đồ ăn lại, mỉm cười cùng Thẩm Kỷ Lương nói: "Nghe nói cậu, Nhược Lan làm mấy món cậu thích ăn, nha đầu kia rất tri kỷ."
Thẩm Kỷ Lương nếm thử, quả nhiên tay nghề Hạ Nhược Lan tốt, hương vị rất ngon: "Ăn ngon."
"Đồ ăn ngon, người cũng tốt. Tôi đã đề cập qua với cha mẹ anh, hai người rất hài lòng, ý của anh như nào?" Lời này Côn Sơn sớm đã muốn nói rồi, một mực không tìm được cơ hội.
Thẩm Kỷ Lương giả ngu: "Nói cái gì?"
Côn Sơn là người thông minh, liền muốn nói không có gì, ai biết Bảo Châu luôn cúi đầu ăn cơm đột nhiên nói: "Thẩm đại ca anh thật là khờ a! Đương nhiên là hôn sự a! Hạ tỷ tỷ gả cho anh được không?"
Lời này nếu người khác nói, hắn có thể sẽ một ngụm cự tuyệt, nhưng Bảo Châu nói, hắn không thể làm Bảo Châu mất mặt, chỉ nói: "Hiện tại anh còn trẻ, chưa nghĩ tới chuyện kia, vài năm nữa nói sau. Hạ tiểu thư là một cô gái tốt, đừng làm trễ nãi thanh xuân cô ấy."
Đang nói đột nhiên cách đó không xa truyền đến âm thanh đổ bể, mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Hạ Nhược Lan cúi đầu xoay người nhặt lên mảnh sứ vụn trên mặt đất.
Bảo Châu để đũa xuống bước nhanh đi qua ngồi xổm xuống: "Hạ tỷ tỷ chị làm sao vậy?"
"Không có gì, tôi không cẩn thận làm bể ly, Thiếu phu nhân cô ăn cơm đi! Tôi thu dọn chỗ này một chút."
"Em giúp chị a!" Bảo Châu dùng tay cầm vài miếng sứ vỡ ném vào thùng rác.
Côn Sơn nhìn Thẩm Kỷ Lương, Thẩm Kỷ Lương cười khổ, giống như đang nói... Tôi thích ai cậu không phải biết rất rõ sao.
Hắn thích Bảo Châu, nhưng bởi vì không có khả năng cùng một chỗ, cho nên lựa chọn bảo vệ, như anh trai bảo vệ em gái, nhưng thường xuyên gặp Bảo Châu, hắn làm sao có thể quên.
Hắn cũng từng muốn cho chính mình không gặp Bảo Châu, hoặc là ít gặp đi, thế nhưng về sau hắn phát hiện mình đối với cô một ngày không thấy như cách ba thu, dù cho không có khả năng cùng một chỗ, dù cho là bảo vệ, hắn cũng muốn nhìn thấy cô.
BẠN ĐANG ĐỌC
Trân Bảo Vợ Yêu - Tha Hài Hoàng Hậu (Phần 1)
RomanceTác giả: Tha Hài Hoàng Hậu Thể loại: Dân quốc, sạch, sủng, hài,... Độ dài: 237 Chương Converter: Thư Kỳ Editor: Thư Kỳ Giới thiệu: Ai dám nhục mạ Lục thiếu phu nhân? Quân đoàn Lục gia sẽ cho một quả pháo nổ oanh ngươi! ai dám trêu ghẹo Lục Thiếu ph...