Bảo Châu nghe xong nổi giận, hướng về phía Tiểu Hoàng huýt sáo một tiếng.
Tiểu Hoàng nghe thấy Bảo Châu gọi, lập tức thay đổi trạng thái lười biếng ngủ không đủ, vỗ cánh, chuẩn bị hướng Bảo Châu bay tới, áo choàng trên người rớt xuống, cái mũ quả dưa cũng rơi theo, lông vũ màu vàng giương cánh bay lượn lập tức thiếu chút vọt vào con mắt tên lưu manh.
Hắn ôm không phải một đứa bé, mà là một con chim lớn, chim lớn như vậy có lẽ rất đáng tiền a!
"Phát tài!" Tện lưu manh thò tay bắt chân Tiểu Hoàng.
Tiểu Hoàng cho rằng tên lưu manh muốn chơi với mình, đáng tiếc hiện tại nó thật sự không có thời gian chơi với hắn, móng vuốt run lên bắn tay của người kia ra, bá khí bay lên tường, sau đó đứng bên cạnh Bảo Châu.
Bảo Châu sờ lên đầu Tiểu Hoàng: "Chúng ta đi vào thôi!"
Tiểu Hoàng rất có linh tính mở cánh ra, Bảo Châu nắm sấp lên lưng nó, Tiểu Hoàng chở từ tường vây Bảo Châu nhảy xuống, sau đó dừng trên đồng cỏ ở bên trong, an toàn chạm đất.
Đáng thương Cù thiếu đứng ở bên ngoài tường vây, cố gắng nhiều lần, đều không thể leo lên, khóc không ra nước mắt hướng về phía bên trong hô: "Thiếu phu nhân, tôi leo không được! Tôi về nhà gọi cứu binh cho cô!"
Bảo Châu khoát khoát tay, không để ý lắm nói: "Đi thôi! Lúc trở lại giúp tôi mang theo mấy cái màn thầu, tôi đói bụng."
Bảo Châu nói xong cùng Tiểu Hoàng hướng văn phòng đi đến, trên lầu lúc này rất yên tĩnh, bởi vì bên ngoài huyên náo làm lòng người bàng hoàng, mọi người từng người trốn trong phòng làm việc, không dám đi ra.
Quản đốc rất xa đã nhìn thấy một cô gái và một con chim lớn, biết là Lục phu nhân đến, trước kia hắn ở Vận Thành may mắn đã gặp mặt Lục phu nhân một lần, không thể tưởng tượng được đã lâu như vậy, Lục phu nhân còn cùng con chim to kia một chỗ.
Lập tức xuống lầu đón: "Lục phu nhân, cô đã tới, công nhân bên ngoài vẫn còn gây rối, tôi dẫn cô đi nhìn một cái a!"
"Được!" Sớm giải quyết một chút, không thể chậm trễ ăn cơm trưa.
Quản đốc đem cô đưa đến trước cửa sắt, cách hơn mười mét, quản đốc đối với bên ngoài nói: "Đây là phu nhân của Lục đổng sự chúng ta, các người có lời gì muốn nói thì nói với cô ấy a!"
Tên cầm đầu nhìn thoáng qua Bảo Châu thoạt nhìn rất đơn thuần, không phải rất tin tưởng: "Chỉ dựa vào cô? Cô có thể làm chủ?"
"Đúng a!" Bảo Châu gật đầu, Côn Sơn đã từng nói qua chuyện của em chính là chuyện của anh, chuyện của anh cũng chính là của em, anh có thể làm chủ, thì em cũng có thể làm chủ, đã tìm Côn Sơn, cho nên cô có thể làm chủ.
"Chúng tôi yêu cầu tăng tiền lương! Cô có thể làm chủ hay không?"
"Có thể a!" Bảo Châu nhìn về phía trên một bộ dáng rất dễ nói chuyện.
"Vậy thì tăng đi!" Người nọ thuận miệng nói.
Không nghĩ tới Bảo Châu vẫn gật đầu: "Được!"
BẠN ĐANG ĐỌC
Trân Bảo Vợ Yêu - Tha Hài Hoàng Hậu (Phần 1)
RomanceTác giả: Tha Hài Hoàng Hậu Thể loại: Dân quốc, sạch, sủng, hài,... Độ dài: 237 Chương Converter: Thư Kỳ Editor: Thư Kỳ Giới thiệu: Ai dám nhục mạ Lục thiếu phu nhân? Quân đoàn Lục gia sẽ cho một quả pháo nổ oanh ngươi! ai dám trêu ghẹo Lục Thiếu ph...