Chap 13

3.9K 345 17
                                    

Chap này tặng bạn AnhPhmLan1  và Minny_Oki
Cảm ơn hai bạn đã ủng hộ và đọc truyện(`_')ゞ
*Cúi đầu 90°*

================
。。。

"Min YoonGi cậu cũng tới đây mua quần áo sao? Hồi phục nhanh vậy nhỉ?"  Taehyung thấy YoonGi liền tìm lời nói muốn thu hút cậu. Nhưng không hiểu sao lại nói ra những lời này.
"Lâu rồi không gặp nhỉ? Park thiếu, Kim thiếu, tiểu thư Ha Jinyeon ?" Yoongi nhấn mạnh vế sau. Thật sự rất không vui khi gặp nam nữ chính.
"Trí nhớ cậu cũng thực kém. Chúng ta mới gặp nhau lúc sáng này. Giờ lại nói lâu không gặp." Taehyung thấy cậu xưng hô Kim thiếu với mình, trong tim có chút nhói đau.
"Cậu có nhớ được gì chưa Yoongi? Tớ lo cho cậu quá..." Jinyeon tiến lại gần cậu níu lấy cánh tay. Yoongi chán ghét giật nhẹ tay ra. Dù sao đây cũng là con gái a~ cậu không dám ra tay.

"Quả thật trí nhớ tôi kém, không nhớ nhiều những gì xảy ra. Tôi cũng mém quên lí do tôi vào viện nằm, kể cả việc có kẻ cho người lái xe đâm tôi ." Yoongi khinh bỉ cất giọng đủ để cả ba nghe được.
Nghe cậu nói thế, Jinyeon bất giác khựng lại. Lúc sau mới cúi gầm mặt bắt đầu thút thít.
"Cậu nói vậy là có ý gì? Jinyeon à, đừng quan tâm cậu ta như vậy. Em xem... Cậu ta còn muốn nói xấu em đấy!" Park Jimin tiến đến bên cô ả Jinyeon, nhíu này nhìn cậu.
Yoongi nói thế là ý gì đây? Có người muốn hại cậu sao? Là ai cơ chứ?

Yoongi cười gằn, liếc nhìn Jinyeon.
Cái liếc mắt của cậu làm những con người hóng hớt xung quanh lạnh cả sống lưng. Trong đó có cả ba con người nào đó.
Quan tâm? Cô ta quan tâm 'Min Yoongi'?
"Có ý gì sao? ...Tôi chỉ muốn nói..." Yoongi kéo dài câu trả lời.
Tiến lên một hai bước trước mặt Jimin. Y có thể ngửi thấy mùi sữa tắm nhàn nhạt trên người cậu.
"... Đừng đùa với tôi!" Nói đoạn liền dùng cù chỏ huých cho y một cú đau điếng người ở sườn trái. Jimin gục xuống.
Y nhăn mặt, không ngờ con mèo nhỏ này dám đánh mình. Cú này đau lắm đấy Min Yoongi!
"Nè! Cậu làm gì vậy? Sao lại đánh anh ấy?!" Jinyeon thấy cậu đánh người liền sợ tắt mật, lại tỏ vẻ không quan tâm ngồi xuống đỡ lấy Jimin.
"Nếu là lần tới, người bị đánh sẽ là cô đấy Ha Jinyeon!" Dứt lời, Yoongi xoay người rời khỏi shop quần áo.

Cậu không nghĩ rằng có hai con người nào đó đang cười trong lòng... Mèo nhỏ xù lông rồi a~
Jinyeon tái cả mặt. Rồi nhớ ra mình phải diễn vai bị ức hiếp, khóc bù lu bù loa lên.
Hai đại thiếu gia Kim Taehyung cùng Park Jimin bất đắc dĩ phải đi an ủi, chấm nước mắt cho cô ả. Xong xuôi thì lái xe đưa cô ả về lại nhà.
"Ủa rồi sao không có cảnh hôn ôm thắm thiết? Hai người cầm sai kịch bản à???" Jinyeon thắc mắc.
Sẽ không có mấy cái cảnh đó đâu Ha Jinyeon à. Bởi hai con người kia đang buồn suy nghĩ một chuyện khác...
=============
END Chap
Cảm ơn mọi người đã đọc truyện.
Mà mấy bạn có thể thả sao không?
Đừng đọc chùa nữa mà, vote đi ạ.
(; ̄O ̄)
Mấy bạn đọc truyện trên điện thoại thì ngay cuối hoặc trên màn hình bên trái. Máy tính thì đầu trang bên phải ấy ạ.
(−_−;)

(−_−;)

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.
/allga/-Tôi là nam phụ đấy thì sao?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ