Chap 64

1.8K 145 13
                                    

01:00 o'clock.
Hong hiểu sao cứ thích đăng chap giờ chẵn cơ. (⌒-⌒; )
_______

Yoongi vọt ra khỏi phòng tắm rồi chạy tới bên giường, tay với lấy cái mền bị rơi chỏng chơ trên đất do cuộc 'vận động' ban nãy, quấn lên người. Sau đó liền ra khỏi nơi này mà không để lại dấu vết nào.

Cậu trở về phòng của mình, khoá cửa lại cho thật chắc chắn. Lỡ đâu anh ta bất ngờ vào đây trả thù thì sao? Yoongi cậu chắc chắn trốn không được.

[Yoongi: Mấy readers có thấy không? Anh đây rõ là có lòng tốt muốn giúp Hoseok. Vậy mà anh ta dám tét vào mung mung của anh! Xí! (*`へ'*)
Giờ xối nước lạnh đê!]

Cũng may cho con mèo nào đó đang kể lể, trong quá trình tẩu thoát với cái bộ dạng nude í thì không hề bị tên nào trong lục thiếu bắt gặp. Nếu không thì readers sẽ lại có H để xem rồi.
--

Cậu bước về phía tủ đồ rồi mở ra, lấy một cái áo thun tay dài và quần bò đen, kéo dài đến cổ chân.
Lý do là bởi, mặc mấy bộ đồ rộng thùng thình hay ngắn cũn cỡn kia thì không được an toàn cho lắm. Cứ chịu nóng một chút đi. Vì tấm thân này...

***

Kim Seokjin bước ra khỏi phòng sau khi đã xử lý xong mớ giấy tờ phức tạp kia. Đang trên đường xuống nhà bếp nấu bữa trưa lại nhận được cuộc gọi.
Là của mẹ Min.

-Cuộc gọi đến từ Mẹ vợ tương lai-
Chấp nhận cuộc gọi?
/Không

"Alo, thưa mẹ? Có chuyện gì ạ?" Seokjin áp điện thoại vào tai, nhẹ nhàng mở lời.

"Ah~ Không có gì quan trọng cho lắm. Chỉ là mẹ muốn gọi điện hỏi thăm các con của mẹ thôi. Nhớ mấy đứa quá trời~"

Mẹ Min ở đầu dây bên kia cong cong đuôi mắt, nói. Ngón tay vân vê những họa tiết trên chiếc nhẫn thạch anh được lồng vào sợi dây chuyền bạc của mình bằng một sự âu yếm nhẹ nhàng. Đây là nhẫn cưới và cũng là nhẫn đính ước của bà và ông Min.

"Ah. Tụi con sống rất tốt. Còn ba mẹ có khỏe không? Thời tiết bên đấy ổn chứ ạ?" Kim Seokjin nở một nụ cười mỉm, quan tâm hỏi thăm. Bước chân vô thức quay về hướng ngược lại, tiến về phía căn phòng cuối dãy của Yoongi. Muốn để cậu trò chuyện với mẹ Min.

"Ở đây cũng rất tốt và ba mẹ khỏe."
"Con rể Kim thật tốt a. Quan tâm hỏi thăm ba mẹ như thế..."
Bà cười, khen ngợi Kim Seokjin.

"Mẹ khen con hơi quá rồi. Đây là điều cần làm đối với ba mẹ vợ mà."

"Ahihi. Được rồi. Mẹ vô chuyện chính đây."

Tiếng cười của bà vang qua loa điện thoại, bỗng dưng im bặt. Ở đầu dây bên kia, thái độ có thể xem là cực kì nghiêm túc. Điều này khiến Seokjin cũng căng thẳng theo.
Bộ có chuyện gì nghiêm trọng lắm ư?

"Con với mấy đứa kia có mần ăn được gì không? Yoongi không phũ mấy đứa nữa chứ?"

Vẻ mặt và giọng nói của bà trông rất chi là tự nhiên khi hỏi câu này. Trong lòng cảm thấy mình nên hỏi huỵch tẹt ra luôn đi, dài dòng làm gì cho mệt.

/allga/-Tôi là nam phụ đấy thì sao?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ