"..." Vệ sĩ đang load bộ não. Cái gì mà 'súng'?
YoonGi nhận ra mình hỏi câu này có chút gây hiểu lầm. Liền góp thêm câu nữa: Để tự vệ ấy mà.
"À... Làm tôi cứ tưởng...(//.//)"
[Ổng đáng yêu dữ thần:)]
Vệ sĩ vừa nói, vừa rút từ áo khoác một khẩu súng lục gắn ống giảm thanh tận tay giao cho cậu chủ của mình.
"Lát về tôi trả lại sau. Cảm ơn nhé!" Min YoonGi không quên cảm ơn anh vệ sĩ nọ trước khi xoay người rời đi."..." Cậu chủ không phải vừa cảm ơn mình đấy chứ?!
•
YoonGi đang bước đi trên con đường không quen thuộc. Trong lòng cũng chẳng lo lắng việc mình có bị lạc hay không. Dù sao cậu cũng mang theo tiền, điện thoại, thậm chí có cả súng nữa mà. Ai dám làm gì cậu?--
À cơ mà... Còn Jinyeon...(−_−;)
Mà kệ ra đi, giờ không phải lúc nghĩ chuyện này. Giờ đây, một chút buồn ngủ YoonGi cũng không có. Đi dạo cho khuây khỏa đầu óc ha?:D
•
Trăng đêm nay sáng hơn mọi ngày. Con đường vắng vẻ lác đác vài người qua lại. Hình ảnh một YoonGi cô đơn đi trên con đường rộng lớn này khiến con người ta cảm thấy cậu thật đáng thương.
YoonGi đang đứng trước một quán coffee không quá lớn cũng không quá nhỏ- Mandy Rose- tên của quán coffee này.
Cậu thấy cửa quán còn mở liền đẩy cửa bước vào. Chỉ có một người pha chế và hai phục vụ bàn thôi. Cả ba đang trong quá trình lau dọn bàn ghế.
Thấy YoonGi vừa vào, một trong hai nhân viên tiến tới nói nhỏ với cậu: Quán sắp đóng cửa rồi ạ.
"Khoảng bao lâu nữa?" YoonGi không từ bỏ ý định ở lại hỏi.
"Chắc tầm 30'..." Nhân viên nọ ngập ngừng. Sợ vị khách này không thoải mái.
YoonGi híp mắt mỉm cười: Không sao, chỉ ở lại một lát thôi.
"Vâng. Vậy ngài muốn dùng gì không?" Nhân viên cúi đầu che đi biểu cảm của mình. Con người trước mặt thật đẹp làm cho bản thân anh phục vụ là đàn ông con trai đây cũng muốn đổ huống gì phụ nữ.
"Một ly coffee pha nhiều sữa. Cảm ơn." YoonGi dứt lời chuyển tầm mắt đến một cái bàn tròn gần đó đi tới.
Cái bàn nằm ở một góc trong quán. Bên cạnh là cửa sổ kính có thể quan sát khung cảnh ngoài kia. Ngoài âm thanh nói chuyện nhỏ nhẹ của vài người thì hoàn toàn tĩnh lặng.
•
YoonGi cầm cốc coffee trên tay, cảm nhận chút hơi ấm từ đáy và thân ly, khẽ thở dài. Tại sao cậu lại xuyên vào nam phụ cùng họ cùng tên Min YoonGi cơ chứ? Sao không phải xuyên vào nam chính? Nếu như thế thì cậu dưới thân phận nam chính kia một chân xử đẹp cô ả Jinyeon chẳng phải lẹ hơn sao?!
*Cạch* Cửa quán lần nữa mở ra. Một khuôn mặt quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt. Nam chính thứ 6- Jeon Jungkook.
"Không ngờ lại gặp Jeon thiếu tại đây." Jungkook vừa vào đã thấy cậu, liền đi tới ngồi xuống chiếc bàn cậu đang ngồi.
=============
END Chap
Cảm ơn mọi người đã đọc truyện.
Còn có sánh chính tả mong mọi người bỏ qua.
![](https://img.wattpad.com/cover/213569077-288-k531156.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
/allga/-Tôi là nam phụ đấy thì sao?
FanfictionÔ! Thế là mình xuyên rồi à?! ____ Tình trạng: Đã hoàn (chính văn) #1 tại trạm #allga *Phiên ngoại của TLNPDTS đã có* By Le-Jindary (or Sa) Cover: @dynamite2108