Chap 8

2.9K 84 6
                                    

"Em đã hết cơ hội, tôi đành phải dùng biện pháp mạnh vậy."

Anh đứng dậy tiến tới chỗ đứa nhỏ với tâm trạng tức giận, uy lực phát ra từ người anh khiến đứa nhỏ khiếp sợ, nước mắt lại rơi ngày một nhiều hơn. Nắm lấy tay đứa nhỏ kéo đi, vòng tay kia sang đóng cửa rồi khóa chốt lại.

Cậu cảm nhận được sức nóng lan tỏa từ bàn tay kia đến cổ tay cậu, cơ thể run cầm cập. Đến khi anh kéo vào đến giữa phòng thì buông tay ra, cổ tay nhỏ hằn lên năm ngón tay đỏ ửng.

"Bước đến chỗ kia úp mặt vào tường"

Lời nói mang chút cảm giác quỷ dị, cậu sợ hãi liền làm theo không dám cãi lời. Anh bước đi tới bàn làm việc lấy một cây thước gỗ dài tiến tới chỗ đứa nhỏ. Cậu nhìn thấy cây thước, bản thân như muốn rã rời. Anh ta định đánh mình bằng cây thước to đó sao? Có khác nào giết mình đâu chứ? Ba ơi mau đến cứu con huhu. Cứ như thế cậu khóc lớn hơn. Anh tiến đến áp sát thước vào mông cậu.

"Biết tại sao tôi đánh em?"

"Hức... hức...không...hức...biết."

Chát

"Aaaaaaaaaaaaaaa, hức đau quá" lập tức khụy xuống, sau cái đánh đó cậu tưởng như cái cây nó dính vào mông cậu luôn rồi. Đau muốn chết, anh đánh không hề nương tay chút nào.

"Đứng dậy" giọng nói trầm thấp vang lên.

"Ư...hức....anh...nhẹ...hức...tay...thôi...hức"

Chát chát chát

Ba cái tiếp theo vẫn đánh mạnh như vậy mà còn đánh ngay trên cái chỗ cây roi đầu tiên nên đau càng thêm đau. Mặc dù cách tới tận hai lớp quần nhưng cái sự đau đớn đó nó vẫn rõ mồn một.

"A hức...anh đừng đánh nữa...hức..." cậu đau muốn chết luôn rồi.

"Đã biết tội?"

"Hức...không biết...hức...nhưng...anh đừng đánh nữa... hức...mà."

"Kéo quần xuống"

"Anh...anh...hức....đừng...hức."

"Em đừng để tôi nói lần thứ hai."

"Hức...hức"

Cậu sợ đau lắm nhưng phải làm theo thôi, chứ để hắn nói đến lần thứ hai chắc cái mông này đem quăng luôn quá. Mặc dù rất là mắc cỡ và sợ sệt nhưng cậu sợ bị đánh hơn.

Quần tuột xuống mông nhỏ trắng hồng liền hiện ra, trên mông nhỏ in nguyên một cây thướt nằm chiễm chệ màu sắc sắp chuyển sang tím. Anh áp thước vào, mông nhỏ liền run lên. Cậu sợ lắm rồi nhưng vẫn chưa biết tội của mình là gì. Tự nhiên vừa mới về đến nhà liền lôi cậu vào phòng đánh, không nói không năn sao cậu biết mình có tội gì được chứ.

"Ai dạy em cái kiểu ăn nói trống không như thế hả?" Hắn quát

À thì ra là chuyện này, lần đầu gặp anh đã bị ăn đòn tội này một trận đau điếng, kết quả phải nằm sấp tới bốn ngày, cơ mà lần đó là bị đánh bằng tay. Còn sau hôm nay tới việc nằm sấp cậu cũng không dám nghĩ tới.

Lo tập trung suy nghĩ mà quên trả lời hắn, thế là....

CHÁTTTTTTTTTTTT

"AAAAAAAAAAAAAAAAAA, hức...đau quá, đau quá huhu" cậu sụp đổ, quỳ xuống xoa xoa mông nhỏ đáng thương của mình, vừa sờ vào thì giật mình khiếp sợ vì cậu cảm nhận được nguyên cây roi nó in lên mông mình luôn.

[Huấn Văn] Yêu Anh Lần Nữa Được Không?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ