kim seokjin nhẹ nhàng bước vào, taehyung cúp máy, tiếp tục đắm chìm vào thứ thức uống có cồn sóng sánh đẹp đẽ trong ly, không hề hay biết anh trai đã đến bên cạnh và ngồi xuống.
"sao? lại bỏ thêm một đứa nữa."
taehyung quay sang nhìn seokjin không nói, rồi một lúc sau, hắn lè nhè bằng giọng của một gã nghiện.
"nó đã gây cho em quá nhiều rắc rối."
seokjin cầm ly rượu lên uống, bình thản như chưa hề chứng kiến điều gì. cũng không thể trách seokjin khi đây đã vốn là một kết cục quá thường thấy trong mọi chuyện tình của kim taehyung, kể từ khi hắn biết "yêu cho vui" là cái gì. và hắn có yêu lung tung và chia tay một cách bừa bãi thì seokjin cũng chẳng can thiệp gì được vào.
nhưng bản tính tò mò cùng tiếng cằn nhằn liên tục của thằng em làm cho seokjin cũng muốn biết rốt cuộc cậu nhóc jung hoseok đã gây nên cái vấn đề gì ở busan.
taehyung có kể nhưng seokjin nghe không nổi, hắn toàn nói những điều không đâu và mặc dù có vẻ em trai anh đang diễn tả sự việc theo trình tự thời gian thì ờm, anh không hiểu là cái dòng thời gian của nó đang trôi xuôi hay ngược, hoặc là cả hai, hoặc thậm chí là nó còn không ra được một cái "dòng".
thế là seokjin cũng ừ ừ cho qua chuyện, rồi tự lấy điện thoại ra gõ tên hoseok vào thanh tìm kiếm. anh lướt xuống đọc một vài bài báo.
và sự từng trải của seokjin cho thấy rõ ràng là con bé chủ fanclub đặt điều vu oan giáng hoạ, và, nghĩ xem anh đã chẳng từng trải qua bao nhiêu con hồ ly như thế này? anh cũng quen chiêu trò photoshop để tạo bằng chứng giả, quen cách chỉnh ghép video và thậm chí bản thân seokjin cũng đã từng dựng những đoạn video clip như thế này, anh sẽ không bị lừa bởi vài thủ thuật đơn giản của những kẻ còn non tay.
nhưng người như anh thì có được mấy? họ đều dễ dàng bị lừa bởi mấy cái ảnh đầy nghiệp dư, và cô bé này, anh biết nó chứ, con gái ông giám đốc sở cảnh sát.
với một đứa bình thường như hoseok thì chắc là rất khó mới có thể chiến với con bé này. anh cũng biết hoseok có em trai nuôi là park jimin, nhưng gia đình họ park vẫn còn cần dựa vào sở cảnh sát để leo lên vị trí cao hơn.
còn thằng em trai anh thì nói thẳng ra là có khi nó biết nhưng nó sợ mất thanh danh. anh đoán thế thôi, nhưng seokjin cũng khá chắc là anh đoán đúng. taehyung quá coi trọng danh tiếng và nó thừa hiểu nếu nó đứng về phía hoseok thì nó sẽ mất những cái gì. và nó thì hiển nhiên không thể dùng gia thế vì bố mẹ anh chẳng ưa nó. cũng như là nó cần mấy cái mác học giỏi ngoan hiền để lấy lòng bố mẹ anh.
trong lúc này có lẽ thằng nhóc hoseok oán hận lắm, nhưng biết sao được khi vốn dĩ thằng em trai anh yêu nó "cho vui"? sau này khi mọi việc êm xuôi có lẽ seokjin sẽ ngầm đi giải quyết như mọi lần, cho hoseok một chút tiền và đưa gia đình nó ra nước ngoài lánh đi, cứu nó ra khỏi pháp lý và rồi giao hẹn nó đừng bao giờ tới gặp taehyung nữa.
vì với tâm lí những kẻ đã mất hết tất cả như hoseok thì nó cũng có thể trả thù em trai anh bằng mọi cái giá trên đời.
jung hoseok thẫn thờ nhìn vào màn hình điện thoại vẫn còn hiển thị cuộc gọi vẻn vẹn bảy giây. chỉ đơn giản là một lời nói duy nhất, ngắn gọn, đá văng cậu ra khỏi cuộc đời của kim taehyung giữa lúc bóng tối bủa vây lấy cậu.
![](https://img.wattpad.com/cover/217277354-288-k917503.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
namseok; vmin // 'cause of your smile
Fanfictiontruyền thuyết kể rằng, nếu bắt được cánh hoa anh đào đang rơi, người đang đi cùng bạn sẽ bên bạn đến cuối cuộc đời. "nếu một ngày mai kia nước mưa có ướt nhoè mi mắt, xin hãy nhớ cậu đã luôn là ánh dương của một người." . bookcover by @-lunawinestly...