.....
- Và còn một lí do nữa... - Anh ngập ngừng lại quay về phía Chaeyoung, cô yếu ớt gật đầu - Thân chủ của tôi có giấy chứng nhận có vấn đề về tâm lí, không thể điều khiển được hành vi của mình...
Anh trình tờ giấy lên cho thẩm phán.
Ông hỏi:
- Người nhà của bị cáo có chắc là bị cáo có bệnh không?
Chaeyoung chậm chạp đứng dậy, hít một hơi thật sâu. Điều cô sắp nói, có thể sẽ khiến người ấy tổn thương nhưng... cô không còn cách nào khác cả. Cũng chỉ vì người cô yêu mà thôi.
- Thưa toà... đúng là sự thật...
Và câu trả lời ấy như nhát dao nhọn cứa vào trái tim của Lisa.
Chaengie cho rằng cô có vấn đề về tâm lý? Chaengie thật sự nghĩ như vậy sao?
Chaengie chỉ thương hại cô thôi. Chaengie đã không còn cần cô nữa rồi... Chaengie muốn ở bên người khác.
Sau một hồi im lặng. Vị thẩm phán đứng tuổi cũng đã có quyết định cuối cùng
- Bị cáo Lalisa Manoban tuy có hành vi gây thương tích cho người khác nhưng xét về mọi khía cạnh thì ban án phạt cho cô ấy có hơi không công bằng cho nên bị cáo sẽ được điều trị cho đến khi hết bệnh. Bãi toà.
Ông gõ chiếc búa lên bàn lần nữa. Phiên toà kết thúc.
Mọi người đều thở phào nhẹ nhỏm. Trừ Yang Woo Suk, hắn bước đến cảnh cáo Jinwoon
- Anh được lắm. Tôi khuyên anh sau này đừng có mà nhiều chuyện nếu không thì đừng trách.
- Anh sẽ làm gì tôi? - Jinwoon nhếch môi cười.
- Hãy chờ đấy.
Hắn tức tối quay đi.
Chaeyoung bước đến ôm chầm lấy Lisa
- Lisa ah, Lisa không sao rồi.
Lisa như một con nai con ngơ ngác nhìn. Thật sự là cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra hết. Nhưng nét mặt rạng rỡ của Chaeyoung khiến cô tin đây là chuyện tốt.
Jinwoon trầm ngâm đứng nhìn.
Chaeyoung không hạnh phúc như anh đã nghĩ mà hạnh phúc hơn anh nghĩ. Chỉ cần có Lisa ở cạnh. Nhưng có lẽ, niềm hạnh phúc nhỏ nhoi ấy thật ngắn ngủi khi phút chia xa cũng đã gần kề.
- Cô Park, xin cô để chúng tôi đưa cô ấy đến nơi cô ấy cần.
Hai viên cảnh sát cắt ngang đoạn trùng phùn của họ.
Chaeyoung buông tay dần và nói
- Tôi có thể đưa cô ấy đi được không?
- Chuyện này.... - Một trong hai viên cảnh sát ngập ngừng.
- Xin các anh giúp cho. - Sooyoung chen vào.
- Thôi được, nhưng chúng tôi sẽ chở hai người đến đó.
- Cảm ơn hai anh rất nhiều.
***
Chiếc xe dừng lại một shop quà lưu niệm, Lisa hớn hở như đứa trẻ chạy tung tăng vào trong, ngắm nghía, ôm ấp đủ loại thú bông.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Chaelice] - Đồ Ngốc Lalisa |End|
FanfictionAuthor: geminichocobino Truyện gốc: Babo Yoong - YoonHyun Link: https://my.w.tt/TEtJUR6vJ5 Tình cảm gia đình nhẹ nhàng thôi. Hổng có ngược đâu😊