Chương 29

9K 497 13
                                    

.....

Dù đường khá vắng vẻ và không có xe cộ qua lại nhưng nó vẫn nhớ lời Chaeyoung dặn phải biết tuân thủ luật giao thông. Từng giây chờ đợi đèn đỏ như cực hình đối với Yoon Ki, nó muốn nhanh chóng chạy đến bên Lisa và nói với Lisa rằng nó rất nhớ Lisa. Cuối cùng đèn cũng chuyển sang đỏ, đôi chân nhỏ nhắn chạy nhanh sang làn đường đối diện, Lisa cười với nó kìa, chưa bao giờ nó cảm thấy vui như thế khi nhìn thấy Lisa cả. 

Bỗng nó nghe tiếng Lisa hét to:

- Tiểu Lili coi chừng!!!!

Kéo theo là một tiếng động lớn. Liền sau đó nó có cảm giác đau rát buốt kéo dài, cả thân hình nhỏ bé của nó bị đẩy lăn ngược trở lại làn đường bên kia. Sự việc diễn ra quá nhanh nó chỉ kịp thấy Lisa nằm lăn dưới đường và máu. Rất nhiều máu.

Mặc cho những vết thương trên người vừa xuất hiện thi nhau làm nó đau nhức, nó vẫn chạy về phía Lisa, miệng bất ngờ thét to:

- Ap...pa...a..a...a...a...

Tiếng gọi thiêng liêng đầu đời kèm theo những tiếng nấc của nó kéo dài, ngân vang như cứa vào tâm can của những người xung quanh. 

- Ap..pa... đừng bỏ Tiểu Lili mà... Appa...Appa ơi....

Tiếng của nó chứa đầy nỗi đau và sự ân hận. Đáng lẽ ra nó phải gọi sớm hơn, phải là một hoàn cảnh tốt đẹp chứ không phải lúc này. Lỗi tại nó, nó quá bướng bỉnh, nó không ngoan, nó luôn ghét bỏ và xa lánh Lisa. Lisa luôn muốn nghe tiếng gọi này nhưng bây giờ không kịp nữa rồi...

- Làm ơn... Cứu appa của Tiểu Lili đi mà... làm ơn....

Dù với cảm giác đau như búa bổ ở đầu và toàn thân đầy vết thương rát bỏng nhưng Lisa vẫn nghe thấy tiếng Yoon Ki gọi, cô nghe, nghe rất rõ. Cô hạnh phúc lắm, cô nhìn lên bầu trời cao vút kia, có lẽ cô sắp đến đó nhưng tại sao bầu trời đêm ấy lại chẳng có gì khác ngoài khuôn mặt của Chaengie cười với cô, nụ cười đó, ánh mắt đó cô sẽ khắc sâu vào trái tim này. Điều cuối cùng cô muốn làm là hôn lên trán con mình. Nụ hôn vĩnh biệt. Nhưng Chúa trời lại tàn nhẫn không cho cô làm điều đó. Ngay khi bàn tay cô sắp chạm vào đôi má phúng phính của con bé thì xung quanh cô là một màu đen, cô không còn cảm giác gì nữa.

Trên người chỉ có bộ Pyjama màu xanh dương và đôi dép mang trong nhà, Chaeyoung bắt taxi và chạy như điên đến bệnh viện, cô chỉ vừa mới tắm xong thì nhận được tin sét đánh.

Lisa... Lisa của cô... Cô không thể tin vào mắt mình nữa, đèn ở phòng cấp cứu vẫn còn sáng, còn con của cô ngồi thẫn thờ dưới đất, mắt ướt đẫm, màu đỏ tươi của máu thấm đẫm chiếc áo pyjama màu hồng của nó. Máu của Lisa.

Chaeyoung không thể nào kìm chế được hành động của mình nữa. Cô nắm lấy đôi vai nhỏ bé của tiểu Lili, vồn vã hỏi:

- Tại sao, tại sao lại như thế!!? Con hãy nói cho umma biết... Lisa... Tại sao!!? Tại sao vậy!!?

-Ap...pa..a vì con...vì con nên mới.... - Yoon Ki nói trong tiếng nấc.

Sooyoung vừa đến nơi, vội vàng kéo Chaeyoung ra, tránh để cô làm đau nó.

- Em bình tĩnh nào... Chắc Lisa sẽ không sao đâu...

[ Chaelice] - Đồ Ngốc Lalisa |End|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ