Có điều hai người vẫn tìm được tiệm bánh ngọt Trương Nghiêu đã gửi tin nhắn kia. Lúc này, thời gian đã qua 12h, trong tiệm đã đóng cửa.
Khi Trương Nghiêu bước ra, trên tay ôm cái đầu gấu khổng lồ.
Điện thoại của anh hết pin, lại không mang đồ sạc, vốn dĩ định tìm nhân viên cửa hàng mượn, kết quả đụng ngã cột thủy tinh trang trí, có chết không chứ, đúng lúc hỏng luôn điện thoại anh.
Đối với điện thoại, trái lại anh không đau lòng gì.
Chẳng qua đến 12h rồi, sinh nhật Từ Tái Xuân đã trôi qua, nhưng cô vẫn chưa tới.
Trên người càng ngày càng ngứa, ngứa đến mức anh không có cách nào xem nhẹ nổi.
Song, càng khiến anh không có cách nào xem nhẹ là vẻ mặt thương hại của người phục vụ xung quanh.
Khốn kiếp! Anh không cần thương hại!
Trương Nghiêu phải thừa nhận, nỗi mất mác tận đáy lòng anh rất rõ rệt.
Từ Tái Xuân, quả thực có sư phụ rồi bèn quên mất chồng.
Trái tim hơi tắc nghẽn.
Trương Nghiêu ôm cái đầu gấu khổng lồ, trên người anh còn mặc bộ đồ con gấu buồn cười nữa.
Khoan đã... Anh mới nghênh đón nỗi mất mác, nên quên béng việc thay đồ rồi.
Mẹ nó! Giờ nhìn anh chắc chắn như thằng ngốc ấy.
Hắt xì ——
Cũng may lúc này trên đường không có ai.
Trương Nghiêu chuẩn bị tìm một chỗ thay trang phục buồn cười này ra, nhưng ngay lúc đó, phía sau vọng lại một giọng nói do dự.
"Anh... anh à?"
Trương Nghiêu xoay đầu, sống lưng căng thẳng, ặc, anh bị quả bom tập kích ư?
Người tập kích anh chính là bom thịt Từ Tái Xuân, Từ Tái Xuân ôm anh, không ngừng xoay vòng, "Anh... anh ơi... xin lỗi, em quên mất... em..."
Lúc này hình như Từ Tái Xuân đã để ý đến cách ăn mặc của Trương Nghiêu, tiếp đó ngạc nhiên kêu to, "Anh, anh đẹp trai quá!"
Đẹp cái gì mà đẹp, Trương Nghiêu bĩu môi, chuẩn bị đội cái đầu gấu khổng lồ lên, dù sao hôm nay anh ngu xuẩn vậy, có ngu xuẩn thêm cũng không quan tâm.
Song, vừa định đội cái đầu buồn cười kia, đuôi mắt Trương Nghiêu đã phát hiện thêm một người.
Một người không nên hiện diện ở chỗ này.
"Lư Lạc?! Tại sao cô ta ở đây?" Còn giơ điện thoại lên chụp hình! Buông xuống cho ông!
Mặt Trương Nghiêu đỏ bừng. Mặc dù anh trăm phương nghìn kế muốn Lư Lạc xóa cái video kia đi, nhưng Lư Lạc rất kiên định bày tỏ không bị ảnh hưởng chút nào.
Cô ta cười rất lớn tiếng.
Và Từ Tái Xuân cũng thế.
Bất quá khác nhau là, Từ Tái Xuân thật lòng vui vẻ cười, còn Lư Lạc thì tuyệt đối là càn rỡ cười nhạo.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN] XUÂN NGỐC - PHÓ DU
HumorTác giả:Phó Du Thể loại:Ngôn Tình, Hài Hước Nguồn:Cung Quảng Hằng Trạng thái:Full Thể loại: Đô thị tình duyên, cưới trước yêu sau, hài, nữ chính ngốc. Số chương: 70C Nguồn convert: Poisonic Nguồn raw: http://91baby.mama.cn Editor + Beta: LạcLạc (Mìn...