Trương Nghiêu cho chó ăn cũng rất buồn cười. Rõ ràng anh hơi bị dị ứng lông chó. Vì vậy luôn mang khẩu trang đi cho một nhà Khoai Tây ăn. Nhưng không chịu nổi sự quấn quýt của bọn chó con mập mạp, Trương Nghiêu đều tiện tay sờ, sau đó mỗi lần sờ là hắt hơi một cái.
Hắt xì...
Trương Nghiêu lại hắt hơi...
Từ Tái Xuân nở nụ cười, sao giờ mới phát hiện người đàn ông này ngốc nghếch vậy nhỉ. Ăn nói bá đạo vô tình tà mị cuồng luyến nữa!
Trương Nghiêu phát hiện cô cười, gỡ khẩu trang xuống hơi đen mặt.
"Từ Tái Xuân, em cười cái gì?"
"... Không... không có." Từ Tái Xuân ôm bụng, haha, vẫn rất buồn cười nha, ngốc nghếch quá.
Cho chó ăn xong, Trương Nghiêu vào phòng bôi chút thuốc, hết cách rồi, mặt anh lại bắt đầu đỏ.
Từ Tái Xuân ở phía sau cười thầm không ngớt, đợi Trương Nghiêu xoay đầu lại, cô bèn nhanh chóng khôi phục bình thường.
"Rốt cuộc em còn muốn tản bộ không?" Giọng điệu Trương Nghiêu không tốt lắm.
Từ Tái Xuân hít sâu một hơi, kiềm chế nụ cười sắp bật thành tiếng, rất nghiêm gật đầu.
Quả nhiên Trương Nghiêu ngốc nghếch, lại không phát hiện được Từ Tái Xuân đang mừng thầm. Anh nắm tay Từ Tái Xuân, không để cô bị dòng người tách ra, nhưng kỳ thực là anh muốn nắm tay cô.
Hai người ở chung với nhau đều không có tiếng nói chung nào.
Trước đây hai người ở bên nhau toàn là ăn, ăn, ăn.
Giờ Từ Tái Xuân khôi phục bình thường, dường như không thích ăn lắm.
Mỗi khi Trương Nghiêu trông thấy thân hình Từ Tái Xuân từ từ gầy gò, đều vô cùng ai oán. Đừng gầy, đừng gầy nữa mà, anh sắp chịu không nổi rồi.
Trương Nghiêu nắm tay Từ Tái Xuân, gãi nát đầu cũng nghĩ không ra đề tài gì tốt. Lúc này, hai người bất giác chạy tới một siêu thị lớn.
"Muốn đi dạo không?" Trương Nghiêu đề nghị.
Từ Tái Xuân suy nghĩ một chút, gật đầu, dù sao không có chuyện gì thì tùy tiện đi dạo đi.
Từ Tái Xuân rất thích dạo khu sinh hoạt, nhất là khu sách vở, có vài quyển vở xinh đẹp, còn có bút, Từ Tái Xuân đều rất thích.
Trương Nghiêu lại thích dạo khu tươi sống.
"Chúng ta mua cá về đi, anh thấy hôm nay cá cũng không tệ, hầm canh rất ngon đấy."
Từ Tái Xuân thấy anh hưng phấn thế, kiềm lại ý nghĩ muốn đi khu sách vở.
Từ Tái Xuân thấy anh hưng phấn thế, kiềm lại ý nghĩ muốn đi khu sách vở.
"Được."
Hai người mua cá, còn mua một ít thực phẩm. Từ Tái Xuân vẫn đang nhớ mãi không quên khu sách vở.
"Em muốn vào không?"
Từ Tái Xuân khẽ gật đầu.
Trương Nghiêu cũng không thích những cuốn sách quyển vở lòe loẹt, nhưng Từ Tái Xuân thích, anh chỉ có thể nhẫn nại. Chẳng qua không bao lâu, Từ Tái Xuân lại bước ra, lúc đi ra rõ ràng cô có chút không vui.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN] XUÂN NGỐC - PHÓ DU
ComédieTác giả:Phó Du Thể loại:Ngôn Tình, Hài Hước Nguồn:Cung Quảng Hằng Trạng thái:Full Thể loại: Đô thị tình duyên, cưới trước yêu sau, hài, nữ chính ngốc. Số chương: 70C Nguồn convert: Poisonic Nguồn raw: http://91baby.mama.cn Editor + Beta: LạcLạc (Mìn...