Chương 19

8.1K 552 12
                                    

Lee Donghyuck đã khỏi bệnh hoàn toàn rồi, đơn xin nghỉ phép vừa đến hạn một cái là bắt Mark Lee đi chuyển đồ liền, phải giữ nguyên dạng trả về nhà mình.

Mark Lee không đồng ý lắm nhưng Lee Donghyuck rất kiên trì, anh không làm gì được đành phải thuê người chở đồ về.

"Anh đưa em về hoặc đợi em ở ngoài cửa đã là một quá trình rất rung động rồi, giờ mà ở chung sẽ không được hưởng thụ cảm giác ấy nữa đâu." Lee Donghyuck hùng hồn nói, nghe cũng rất có lý.

Ngẫm lại sau khi hai người họ xác định mối quan hệ xong vẫn còn chưa có một buổi hẹn hò đúng nghĩa nào cả, trước khi được nghỉ một ngày Mark Lee còn hỏi Lee Donghyuck qua điện thoại xem có muốn ra ngoài chơi vào hôm sau không. Lúc Mark Lee nói lời này, Lee Donghyuck đang nghiêng đầu kẹp điện thoại vào cổ, hai tay cậu đang bận, gà rán cậu gọi vừa được giao tới.

"Anh muốn đi hẹn hò với em à?" Lee Donghyuck cười hỏi anh.

"Đúng thế." Mark Lee trả lời.

"Nhưng mà mai em bận rồi, ngày mai phải về nhà một chuyến, hôm sau được không?"

"Ừ, em về nhà trước đi."

Sáng sớm ngày hôm sau Lee Donghyuck dùng cả buổi để bò lên sườn núi, tới trước cửa nhà Mark Lee mới thấy hối hận, lần sau cậu cứ ngoan ngoãn để Mark Lee tới đón mình thì tốt hơn.

Thế nhưng mà cậu nghĩ tới việc Mark Lee nhìn thấy mình sẽ vừa mừng vừa sợ mở to cặp mắt tròn xoe kia là lại khỏe hơn rất nhiều.

Mark Lee đi ra ngoài đã thấy Lee Donghyuck ngồi xổm trước cửa nhà mình, "Làm sao bây giờ anh mới ra ngoài, em chờ lâu lắm luôn á." Lee Donghyuck ngẩng đầu nhìn anh, dụi dụi mắt.

"Sao em không vào trong luôn?" Mark Lee mỉm cười, Lee Donghyuck biết rõ mật mã khóa cửa nhà anh, anh đã đổi mật khẩu thành sinh nhật của cậu rồi.

"Dành cho anh một sự bất ngờ đó." Lee Donghyuck cười tủm tỉm.

"Cho nên em không phải về nhà à?"

"Chúng ta đều đứng đây rồi, anh nói xem?" Lee Donghyuck hỏi ngược lại.

Lee Donghyuck ngồi xổm quá lâu nên chân tê rần hết cả rồi, lúc lên xe còn phải nhờ Mark Lee đỡ lên. Anh xoa bóp chân cho cậu một lát, đợi đến lúc Lee Donghyuck cảm thấy chân không còn run rẩy đáng thương nữa mới nói mình không sao, bảo Mark Lee xuất phát thôi.

Trong lúc Mark Lee lái xe, Lee Donghyuck nghiêng đầu hỏi anh, "Chúng ta đi đâu? Làm gì đây anh?"

Mark Lee nghe vậy bắt đầu sầu muộn dò hỏi, "Ăn cơm, xem phim, chơi điện tử?" Thật ra anh cũng không rõ phải làm gì.

Lee Donghyuck nghe xong liền cười, "Được chứ, thật ra làm gì cũng được á."

Cuối cùng hai người bọn họ cũng lần lượt thực hiện lịch trình này, cả hai người đều là nam nên không hứng thú với phim tâm lý tình cảm lắm, Lee Donghyuck chọn một bộ phim kinh dị, Mark Lee nhìn poster quảng cáo mà nuốt một ngụm nước bọt không nói gì, sau đó vừa vào xem đã bị dọa đến mức không dám ngẩng đầu lên lần nào nữa, đợi phim chiếu xong hai người bọn họ đi ra khỏi rạp, Lee Donghyuck cầm ly Cola đã uống được một nửa cười nắc nẻ.

[Edit][Longfic | MarkHyuck] Thiếu lãng mạn (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ