Lee Donghyuck bị đưa vào phòng cấp cứu chữa trị một đêm, thời điểm trời dần sáng, cuối cùng thì đèn đỏ trên cửa phòng cũng tắt, Lee Donghyuck nằm trên giường bệnh được đẩy ra vào phòng điều trị tích cực.
Thời điểm Mark Lee đi theo đứng bên cạnh giường cậu, anh đứng ở đó rất lâu, sau đó y tá gõ cửa vào nói nơi này là phòng vô khuẩn, không thể ở lại quá lâu, cuối cùng Mark Lee nhìn người nằm trên giường thật sâu rồi mới quay lưng bước ra ngoài.
Trong thời kỳ Lee Donghyuck dưỡng bệnh, rất nhiều lần Mark Lee bận bù đầu vì điều tra và bị thẩm tra. Hành vi tự tiện rời khỏi hàng ngũ của anh, cái chết của kẻ cầm đầu GX, tất cả đều cần Mark Lee giải thích.
Tổ điều tra nội bộ tìm anh rất nhiều lần, Mark Lee gặp mặt khẩu thuật lại toàn bộ quá trình, cũng đã viết hồ sơ báo cáo cặn kẽ.
Đúng là người kia bị Mark Lee đánh gục, tình huống xuất phát từ việc tự vệ và bảo vệ đồng nghiệp.
Lần nói chuyện cuối cùng tiến hành trong phòng trưởng ban, Mark Lee ngồi thẳng trên ghế dựa, đối diện là Tổng Cảnh Sở, trợ lý của Tổng cục trưởng và phó Tổng cục sở Cảnh Vụ.
Sau khi nói chuyện xong Mark Lee lại bị thủ trưởng của mình gọi vào văn phòng.
"Ngồi đi." Ông ngẩng lên nhìn thấy Mark Lee, mở miệng nói.
"Cậu có biết lần này cậu tự tiện rời khỏi hàng ngũ đã tạo ra rất nhiều tổn thất cho cảnh sát không? Đã mặc đồng phục cảnh sát phải hiểu rõ mình không đại biểu cho cá nhân, mà còn có hình tượng của toàn bộ cảnh đội."
"Mặc dù sự việc lần này đã xong, nhưng ưu điểm khuyết điểm không thể nhập nhằng, giao súng ra, xuống dưới làm văn chức một tháng tự nghĩ lại bản thân mình đã làm gì đi."
Đối với hình phạt này Mark Lee không có ý kiến, anh giao súng ra rồi rời đi, bây giờ trong đầu anh chỉ có mỗi Lee Donghyuck, nửa tháng nay anh không ngừng gặp mặt, nói chuyện rồi lại ghi báo cáo, hoàn toàn không có thời gian tới thăm Lee Donghyuck nhiều.
Cũng may Lee Donghyuck phục hồi không tệ, hai ngày trước đã được chuyển vào phòng bệnh bình thường.
Giờ bảo anh đi làm văn chức cũng tốt, vừa lúc có nhiều thời gian để chăm sóc Lee Donghyuck hơn.
Thời điểm anh chạy tới bệnh viện, thoạt nhìn Lee Donghyuck có vẻ khá ổn, chỉ vào cái giỏ đặt ở tủ đầu giường nói với Na Jaemin đang tới thăm: "Nana, rửa táo đi nào."
"Mày coi mình thành ông nội tao rồi đấy." Na Jaemin hơi giận, cậu vừa gọt cam cho Lee Donghyuck xong, nếu không phải nể tình thằng này vẫn còn là bệnh nhân, chắc Na Jaemin đã ném thẳng quả cam kia vào đầu Lee Donghyuck rồi.
"A! Ngực tao đau quá, miệng cũng đau nữa." Lee Donghyuck che ngực nhíu mày kêu đau.
Na Jaemin nhìn bạn nhỏ này diễn quen rồi, hừ một tiếng không muốn để ý, Lee Jeno ngồi bên cạnh cũng quen với kiểu của họ rồi, cười cười cầm táo đi rửa.
Na Jaemin đang định cản, Mark Lee vừa vào cửa đã nghe thấy Lee Donghyuck nói đau, vội vàng bước tới giường.
"Đau ở đâu? Anh gọi bác sĩ nhé?" Giọng điệu của đối phương quá lo lắng, Lee Donghyuck không dám nhận mình giả bộ, nhưng nếu không nói Mark Lee sẽ ấn cái nút ở đầu giường mất, cậu đành phải ngăn anh lại.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit][Longfic | MarkHyuck] Thiếu lãng mạn (Hoàn)
FanfictionTác giả: Chenirxx Edit: Lam Hạ Thể Loại: Hiện đại, cảnh sát, hắc bang, HE Pairing: MarkHyuck, NoMin Tình trạng bản gốc: 25 chương + 3 phiên ngoại - hoàn Tình trạng bản edit: Hoàn thành Designer: Quin Lee Bản gốc đã bị xóa trên Lofter cũng như những...