Chương 8

7.6K 703 21
                                    

Mark Lee đậu xe ở ven đường, Lee Donghyuck ngồi xuống vị trí bên cạnh ghế lái, thời điểm đối phương cúi sát xuống thắt dây an toàn cho cậu, Lee Donghyuck không có phản ứng gì, dù sao lúc nãy cũng đã hôn rồi, bây giờ chỉ áp sát một chút cũng không thấy rung động đến mức tim đập mạnh như lần trước nữa.

Hôm nay là cuối tuần, dù hơn mười giờ xe cộ vẫn còn tấp nập, phía đại lộ đã kẹt xe thành hàng dài, tiếng còi xe ầm ĩ, cứ thế lại tăng thêm cảm giác náo nhiệt cho bầu không khí trầm lặng trong xe.

Vừa rồi Mark Lee hỏi cậu muốn đi đâu, Lee Donghyuck chỉ về phía con đường nói anh cứ lái đi, lôi điện thoại ra gọi một cuộc, nhỏ giọng, không nói hai câu đã cúp máy, quay đầu lại bảo Mark Lee cậu phải về chỗ cha mẹ.

Nếu về nhà riêng, Mark Lee còn có thể kiếm cớ nói không an toàn, nhưng bây giờ đối phương lại nói muốn về nhà cha mẹ, anh không biết nói gì hơn, đành đổi hướng đi về địa chỉ Lee Donghyuck vừa đọc.

Trước lúc đi vào đoạn đường tắc hai người vẫn chưa hề mở miệng nói chuyện, tâm trạng Lee Donghyuck không tốt lắm, Mark Lee có nhận thấy. Anh nghĩ chắc là do mình lỗ mãng tùy tiện hôn người ta, trước khi việc này xảy ra trong lòng anh còn cảm thấy có lẽ Lee Donghyuck cũng hơi thích mình, nhưng bây giờ lại cảm thấy mơ hồ khó nói.

Đúng là Lee Donghyuck đang rất phiền muộn, cậu đã tưởng tượng vô số khung cảnh thích hợp để mình có thể vui vẻ thổ lộ với Mark Lee ba chữ "Em thích anh", lại vô tình bỏ sót khả năng đối phương sẽ nói lời thích cậu trước.

Ba chữ kia như cái gai đâm trong lòng cậu, không thể nghe nổi.

Chiếc xe chậm rãi lăn bánh trong làn xe cộ dày đặc, lồng ngực Lee Donghyuck nghẹn ứ làm cậu phải đưa tay xoa hai cái mới thấy dễ chịu hơn một chút.

Hạ cửa kính xe xuống thì chỉ ngửi thấy mùi xăng nồng nặc đến nhức đầu, cậu đành dứt khoát đóng cửa sổ xe lại nghiêng người tựa vào cửa kính, ngẩn ngơ nhìn làn xe bên kia di chuyển qua ngã tư đèn xanh rồi lại đèn đỏ.

Lee Donghyuck nghĩ lung tung tới chuyện trước kia, mấy nỗi phiền muộn cứ cuốn chặt vào nhau không thể nào tháo gỡ được, ánh mắt cậu nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn đèn đường lướt qua cửa xe nhanh đến mức thành một đường thẳng tắp, từng cái từng cái thoảng qua trước mắt cậu.

Đợi Mark Lee quay đầu nhìn sang, Lee Donghyuck đang cau mày thở đều, đã ngủ rồi.

Lee Donghyuck vô thức ôm lấy tay mình, trên xe mở máy lạnh, lúc lên xe cậu còn cảm thấy nóng, cởi áo khoác của Mark Lee bỏ ra ghế sau.

Đèn xanh đầu đường chớp nháy mấy cái rồi chuyển thành màu đỏ, Mark Lee đạp phanh dừng lại ở giao lộ, đưa tay với lấy áo khoác, đắp lên người Lee Donghyuck, động tác rất nhẹ nhàng.

Đối phương phát hiện ra nguồn nhiệt, kéo kéo cổ áo khoác lên, cả người vùi vào trong áo. Lúc tự tay đắp áo cho Lee Donghyuck, Mark Lee có thể cảm nhận được hơi thở nhè nhẹ của cậu, làn hơi nóng ấm chạm vào mu bàn tay anh, Mark Lee cứng người một vài giây, cúi đầu nhìn xoáy tóc màu đỏ ấy. Thật ra sự việc chuyển biến thành thế này Mark Lee rất không cam lòng, anh cứ tưởng người ta sẽ vui lắm, có lẽ còn được nghe cậu dùng giọng nói ngọt ngào gọi "anh ơi".

[Edit][Longfic | MarkHyuck] Thiếu lãng mạn (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ