Chương 58:
Chẳng lẽ là cái gì thiếu nhi không nên nghe, tôi không thèm nghe!
Vương Hoành Dư cũng đem phiếu điểm của Quý Tinh Lăng gửi cho phụ huynh, mang thêm cả một đoạn khích lệ chân tình. Giáo viên dạy môn ngữ văn khen học sinh, tìm từ từ trước đến nay rất phong phú, Hồ Mị Mị sạu khi nhận được liền mở cờ rong bụng, bà cầm điện thoạiđứng ở cửa phòng ngủ, nhìn con trai mình năm nhoài trên bàn gắng sức học bài, có mềm lòng, có cao hứng, có vui mừng, tỏ vẻ: "Lúc này mẹ coi như con thi được 500, tiền yêu quái lúc trước nợ xóa hết."
Quý Tinh Lăng cũng rất cao hứng, không cần nợ ai đều cao hứng, nhưng trong lúc cao hứng cũng không nhịn được phiền muộn, phiền muộn vì sao thấy giáo Tiểu Lâm không nói chuyện tốt như mẹ mình, 482 cũng có thể làm tròn thành 500. Bạn trai tương lai rốt cuộc đến khi nào mới thăng cấp lên được bạn trai, 3500 từ đơn học xong lại quên, tổng điểm lại thiếu mười tám điểm, không thể hôn không thể chuyển chính thức, hiện tại cả mặt cũng không thấy được, này đến tột cùng là tình người mất đi hay là đạo đức bị chôn vùi, cuộc sống thật không dễ dàng, Tinh ca thở dài.
Hồ Mị Mị tiếp tục nói: "Chú Trọng Minh đã tìm gia sư cho con, thời gian đi học cụ thể ——"
"Không cần đâu ạ." Quý Tinh Lăng quơ quơ di động, "Lâm Cạnh nói cậu ấy đã sửa ghi chép cho con, mỗi đêm đều sẽ đưa lại đây, nơi này còn có một đống tư liệu lớn lúc trước cậu ấy ôn tập, bận không đếm xuể."
Hồ Mị Mị "......"
Đây là đứa nhóc nhà kế bên khiến người lớn bớt lo sao?!
Bà đã không biết phải cảm ơn như thế nào, dứt khoát gọi điện thoại cho em trai, kêu em mình đến Thanh Khâu lấy một ít rau dưa trái cây thiên nhiên sách, lại mang qua miếng sườn thịt cừu, còn có sữa bò hay quả hạch gì đó, bảy tám thứ chất đầy cả một phòng bếp. Cho dù Lâm bác sĩ cùng Thương bác sĩ ở Ninh Thành xa xa, cũng bởi vì con trai thành công trong việc dạy học, mà thu hoạch được một đống Trà Hoàng Sơn Maofeng, con hải sâm, còn được buộc bằng dây tơ lụa đỏ, không khác gì sính lễ trên phim truyền hình, phi thường vui vẻ.
Lớp 11-1.
Đại diện các môn cũng không biết lấy ăn ý từ đâu ra, bài thi của Quý Tinh Lăng đều đi qua Vu Nhất Chu, toàn bộ giao cho Lâm Cạnh. Bạch Tiểu Vũ trước khi phát bài thi còn cảm khái một câu: "Quý Tinh Lăng lần này viết văn quá chỉnh tề rồi, trước kia xấu quá mức, đến bây giờ tớ còn tưởng rằng mình nhìn lầm tên."
Bên cạnh lập tức có nam sinh e sợ thiên hạ chưa đủ loạn nói một câu: "Em gái, sao cậu có có thể biết được trước kia Quý Tinh Lăng viết chỉnh tế hay là qua loa?"
Bạch Tiểu Vũ: "......"
Cô thẹn quá thành giận đánh đối phương một cái: "Bớt đi, ai làm em gái của cậu!"
Một bên nói, một bên chột dạ nhìn sang Lâm Cạnh, có thể là sợ cậu sẽ đem chuyện này nói cho Quý Tinh Lăng. Bất quá may mắn, người đứng nhất lớp không chán ghét như những nam sinh khác, cũng không có ý muốn chọc mình, cứ im lặng nhìn bài thi trong tay.
Câu hỏi tập làm văn lần này là 《 quý trọng thời gian 》, Lâm Cạnh quét sơ qua bài của đại thiếu gia viết, phía dưới lúc gần kết thúc có câu thơ 《 tặng Lưu Cảnh Văn 》quen thuộc, 'Nhất niên hảo cảnh quân tu ký, tối thị tranh hoàng quất lục thì', tùy tiện vào, còn tùy tiện hợp lý, rất tự nhiên, rất hợp ý của giáo viên! Cậu bật cười nửa ngày, mở WeChat gửi qua một nhãndán hôn hôn cổ vũ, làm đại thiếu gia nhộn nhạo cả buổi, lập tức đi học ba bài thơ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ML] Trường cấp ba Sơn Hải - Ngữ Tiếu Lan San - Hoàn
HumorSơn Hải Cao Trung 山海高中 Tác giả:Ngữ Tiếu Lan San 语笑阑珊 Thể loại: Điềm văn, Đông Phương huyền huyễn, vườn trường, hiện đại, giáo thảo bĩ soái công x độc miệng tuấn tú thông tuệ học bá thụ Nguồn chính: Tấn Giang Nguồn QT: Khotangdammy Tình trạng bản gốc...