[14]

1.1K 133 4
                                    

"được rồi, jungkook...bình tĩnh lại và kể cho anh nghe đầu đuôi câu chuyện đi."

jimin hoàn toàn có thể nghe thấy tiếng thở gấp gáp của cậu nhóc ở đầu dây bên kia, jungkook làm đúng theo những gì mà jimin bảo, cậu nhóc hít một hơi thật sâu rồi từ từ thở ra, cố gắng chèn xuống những cảm xúc bối rối và lo lắng của chính mình. đoạn, jungkook tằng hắng giọng, nét mặt trở nên nghiêm túc hẳn so với vài phút trước cậu nhóc gọi cho jimin - lúc ấy jungkook nói một cách dồn dập khiến ngay cả cậu nhóc còn chẳng biết mình đã nói gì.

"jang mansoo..."

chỉ thoáng nghe thấy cái tên ấy thôi, hai hàng lông mày của jimin từ bình thản sang nhíu chặt lại. gã không phải vừa mới cử đàn em đi ám sát taehyung ban nãy đó sao? theo như những gì jimin biết được, jang mansoo không phải tuýp người có thể hành động quá hai lần trong một ngày. những vụ ám sát gần đây của gã cũng rất rải rác, mà cũng phải thôi, vì khi chính thức lên làm ceo của công ty jangsoo rồi, gã sẽ chẳng còn thời gian để mà mua vui cho bản thân mình nữa.

"jang mansoo thế nào?"

"hắn ta bắt được kim taehyung rồi!"

jimin nghe như thể có sét đánh ngang tai, đôi chân đang bước đi cũng nhất thời bất động, não cậu trở nên trống rỗng, cả người đờ đẫn, jungkook ở đầu dây bên kia phát hoảng lên vì không còn nghe thấy tiếng thở của jimin nữa, sợ cậu vì cú sốc quá lớn mà lăn đùng ra ngất xỉu.

"jimin? này, jimin!"

"anh đây."

"trời ạ..." - cậu nhóc thở hắt ra một hơi, trong lòng nhẹ nhõm như vừa trút khỏi một gánh nặng.

"jungkook, khi nào?"

"vừa ban nãy thôi anh, taehyung bị đám thuộc hạ vây quanh, đánh thuốc mê rồi kéo vào trong một chiếc xe van."

"làm sao em biết đó là jang mansoo?"

jimin vẫn còn hoài nghi về kẻ đứng sau chuyện này, bởi, như cậu đã nói trước đó, mansoo không phải kiểu người có thể hành động đến lần thứ hai trong cùng một ngày. jungkook thoáng bực dọc trước câu hỏi ngớ ngẩn của jimin, nếu không phải gã ta thì ai vào đây nữa? chẳng phải mấy tháng trời nay đều là gã cử người đến ám sát taehyung sao?

"mansoo ở trong xe, ghế lái phụ."

"ra vậy..."

"anh, em gọi cho yoongi nhé?"

jimin cũng đã tính đến chuyện gọi cho anh trai của taehyung - người mà trước đây cậu vẫn thường hay gọi là ông chủ. nhưng liệu yoongi có quan tâm không? cuộc nói chuyện cuối cùng giữa cậu và y kết thúc bằng những dấu chấm lửng, bởi jimin còn quá nhiều thứ trong đầu muốn hỏi yoongi nhưng rồi lại chọn cách im lặng. y vẫn chưa hề trả lời câu hỏi của cậu, về việc y có thực sự yêu thương taehyung hay không.

"đừng."

jungkook hụt hẫng trước câu trả lời của cậu. cậu nhóc biết jimin là đang sợ yoongi sẽ bỏ mặc taehyung nên mới nói như vậy, jungkook hoàn toàn hiểu điều đó. bởi chính cậu nhóc cũng đã từng bị gia đình ruồng bỏ, những kí ức đau thương, cùng những vết sẹo trong tiềm thức tuổi thơ của jungkook, cậu nhóc thề sẽ không bao giờ nhớ lại nó.

vmin • the secret sniper.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ