Chap 4.

464 41 4
                                    

"Hiệu trưởng Kwon, một lát giáo viên trường chúng ta có cuộc họp mừng giáo viên mới đến, cô có muốn tham gia không?"

Một người đàn ông trung niên chạy đến vỗ vào vai Eunbi, trên chán lấm tấm mồ hôi vì phải chạy lên chạy xuống ngoài nắng mấy lần chỉ để tìm cô. Người đàn ông ấy có tên là Son HanChaen, mặc dù đã ngoài ba mươi như vẻ mạo vẫn còn rất tuấn tú và điển trai khiến không ít người phải mê mẩn trước cái nhan sắc không tuổi này. Cơ thể cũng vô cùng khỏe mạnh và cường tránh, phải nói đến giống như những tên trai tráng khác ở tuổi xuân. Ông ấy là giám thị của ngôi trường này, mặc dù công việc của bản thân chẳng làm đến nơi đến chốn, cũng không thể trị được đám nít ranh kia nhưng ông ấy ba năm nay đều là cánh tay phải kim trợ lý đắc lực của hiệu trưởng Kwon Eunbi.

"Thầy Son, anh biết lớp của tôi khá ồn ào mà, thế nên cuộc họp này tôi không thể tham gia cùng mọi người được"

"À thế à...xin lỗi đã làm phiền"

HanChaen cuối đầu tỏ vẻ hối lỗi với cô, đợi khi Eunbi đã đi mất bản thân mới có thể đưa tay lên mà lau mồ hôi. Làm việc với cô lâu như vậy, ông ấy còn lớn tuổi hơn hẳn nhưng vẫn chưa thể quen nổi cách nói chuyện thiếu tôn trọng và lạnh lùng này của Kwon Eunbi, nói HanChaen không thấy chướng mắt thì quá là sai lầm. Công sức của ông ấy bỏ ra để hi sinh cho cái trường này gấp mười lần Eunbi, nhưng tại sao HanChaen lại không phải là người ngồi trên cái ghế hiệu trưởng đó mà lại là Kwon Eunbi? Thật quá bất công! Chẳng công bằng tí nào.

Giáo viên mới lại được đảm nhiệm vào chiếc ghế hiệu phó, nhưng cũng như Eunbi, cô ta cũng phải đảm nhiệm việc dạy dỗ mấy đứa học trò lưu manh khác, cái trường này thiếu giáo viên đến nổi kể cả ông ấy lẫn các cán bộ nhà trường khác phải còng lưng mà đi chỉnh đốn bọn con gái lì lợm ấy. Mà nghĩ cũng lạ, HanChaen đã đọc rất kĩ hồ sơ của giáo viên mới, cô ta vốn là một người rất có tài năng trong việc dạy học thế tại sao không chọn ngôi trường danh giá nào khác giảng dạy mà một mực chọn cái trường tồi tàn này chứ? Nhưng mà thôi kệ, đó vốn chẳng phải việc của ông ta cần làm.

"Thầy Son, cuộc họp sắp bắt đầu rồi"

"Tôi vào ngay"_ ông ấy liền dẹp bỏ cái suy nghĩ mây bay trong đầu mình mà đi vào phòng họp, trường lâu lắm rồi mới có giáo viên mới đến ngồi vào cái ghế đó thì cũng chính là người thứ hai có quyền quyết định mức lương hàng tháng của ổng, thế nên không thể đắc tội a.

.

.

.

"Hay dô! Hay dô!"

Không khí bên dưới sân đầy căng thẳng, mồ hôi lấm tấm trên trán hay thậm chí thấm ướt cả lưng áo vì chịu khổ dưới cái nắng nóng gay gắt, bên ngực trái của mỗi người đang phập phồng lên xuống theo nhịp thở vội vàng của bản thân, kể cả tay lẫn chân cũng phải hoạt động hết mức mới có thể mong mà giành chiến thắng. Tiếng người thi nhau cùng đồng đội bên dưới sân trường vang lên kéo theo sự chú ý từ những phòng học khác, ai cũng rời bỏ sự tồn tại của giáo viên hay thậm chí là sách vở và những bài học mà họ chẳng hay để tâm đến chỉ để chạy ra hành lang hóng chuyện gì đang xảy ra.

[IZ*ONE Fanfic] Seoul After School Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ