Ngoại truyện 1

1.3K 111 14
                                    

Giải thích một chút về tình trạng "Công nhận các cặp đồng tính" ở Nhật Bản.

Nhật Bản là một quốc gia không công nhận hôn nhân đồng giới nhưng kể từ 2018, có chín thành phố, phường thành phố hợp pháp hóa quan hệ đối tác đồng giới và cung cấp một số lợi ích của hôn nhân.

Đến tháng 5 năm 2019, thành phố Yokosuka thuộc tỉnh Kanagawa, phía Bắc giáp với Yokohama đã công nhận các cặp đồng giới và bắt đầu cung cấp giấy chứng nhận kết hôn cho họ.

Mọi thông tin chi tiết hơn mời lên mạng tra google, bản thân cũng mới biết gần đây thôi, không rõ ràng lắm

________

Trên đời này, không có một ai có thể ở cùng ngươi cả đời. Sẽ có một khoảng thời gian hắn bỏ lỡ ngươi. Quá khứ không tồn tại hắn. Hiện tại không ở bên. Hoặc tương lai của ngươi không có sự hiện diện của hắn.

Kiếp trước, Dazai bỏ lỡ mười tám cuộc đời Atsushi, Atsushi bỏ qua hai mươi hai năm cuộc đời Dazai.

Kiếp này, khoảnh khắc đầu đời của Atsushi, Dazai không được chứng kiến. Mười bảy năm thiếu thời của Dazai, chưa từng tồn tại một Nakajima Atsushi.

Đã là cả đời. Thiếu một năm, một tháng, một ngày, một giờ, một phút, một giây cũng không còn là cả đời nữa*.

Dazai không thể ở bên Atsushi cả đời, nhưng hắn sẽ ở bên cậu hết phần đời còn lại. Cho dù là một phút, một giây cũng sẽ không bỏ lỡ.

.

(*) Lấy từ câu nói của Trình Điệp Y trong "Bá vương biệt cơ": "Đã nói là cả dời mà. Thiếu một năm, một tháng, một ngày, một giờ, liền không còn là một đời nữa!"

.

Dazai nhận ra mùa hạ thứ ba mươi lăm của mình đã đến sau một trận mưa rào.

Bên ngoài, cơn bão ầm ầm như muốn cuốn trôi, đè nát toàn bộ Yokohama phồn hoa. Bầu trời tối đen, âm thanh ghê rợn, sóng biển cuộn trào, cơn gió tưởng chừng bật tung từng hàng anh đào ngoài kia.

Dẫu vậy, những gì Dazai nhìn thấy chỉ là một mảng hình ảnh không có âm thanh. Atsushi rất dễ ngại ngùng, Dazai không có cách nào khác, từ năm cậu mười bảy đã sửa lại phòng ngủ, trở thành phòng cách âm. Đến khi đám người Chuuya, Yosano biết đều mắng hắn cầm thú.

Dazai cười cười, nghĩ đến khi ấy khuôn mặt Atsushi vẫn còn mang nét bầu bĩnh của trẻ con, cũng tự mắng mình một câu cầm thú. Nhưng hắn đâu làm khác được, nam nhân đều là những kẻ suy nghĩ bằng nửa thân dưới.

Người bên cạnh khẽ cựa quậy, nằm một tư thế quá lâu khiến cơ thể đã rã rời càng thêm nhức mỏi. Dazai tìm một tư thế thoải mái, đem cậu ôm vào trong lòng, vén chăn cẩn thận cho cả hai.

Thiếu niên cơ thể mềm nhũn, vô lực rúc vào trong lồng ngực hắn. Khuôn mặt luôn hoạt bát vui nhộn, thường thường xuất hiện những biểu cảm thú vị giờ khắc này bình yên và an tường đến lạ.

Hắn đưa tay khẽ chạm vào gò má mềm mịn của cậu, một trận kịch liệt mới vừa rồi vẫn còn lưu lại trên đó chút nhiệt độ và vài nét ửng hồng. Tay hắn di chuyển đến cái trán, đến hàng lông mi mỏng bởi vì cái chạm của hắn mà khẽ run rẩy rồi đến cái mũi nhỏ nhắn khò khè như mèo con. Bàn tay tựa như phác họa lại khuôn mặt ôn hòa của cậu, bàn tay phảng phất những vết chai mỏng khi cầm súng lướt nhẹ trên khuôn mặt cậu, tựa như gió thổi qua kẽ lá.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Aug 18, 2020 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[DazAtsu] Cứu vớtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ