Chương 15: Can tâm tình nguyện tự vả

5.4K 510 132
                                    


Bữa tối đã ăn sang món ngọt. Tiêu Chiến nhìn đồng hồ đến lần thứ mười hai, lúc ngẩng đầu lên phát hiện  đối phương đang nhìn mình cười, vẻ mặt không tự nhiên nhưng ánh mắt cực kì bạo dạn.

Tiêu Chiến thừa nhận, Ngô tiểu thư là một cô gái tốt, không kiêu ngạo như bao cô thiên kim tiểu thư khác , cô luôn toát lên vẻ hồn nhiên lương thiện như một trang giấy trắng. So với Tiêu Vũ Thần hoàn toàn là  hai thế giới khác nhau. Cô rất đẹp, giọng nói mềm mại không quá yểu điệu , cho dù là đối với nhân viên phục vụ cũng rất tôn trọng lịch sự . Quan trọng nhất là suốt cả bữa ăn cô không hề che đậy sự yêu thích đối với anh. Dường như yêu một người như anh là một chuyện quá đỗi bình thường như bao người khác.

Chính bởi điểm này đã khiến cho Tiêu Chiến nảy sinh cảm kích , khiến anh tự nguyện ngồi cả một buổi tối dùng bữa với một người xa lạ, dối lòng mình như khá  thích nói chuyện cùng cô , ăn những món ăn đắt tiền không hợp khẩu vị, nhưng tất cả cũng chỉ có vậy, cũng chỉ là giả mà thôi.

Anh không cho rằng Ngô tiểu thư thực sự sẽ yêu mình. Một khi  biết được tất cả một khi cho  thấy rõ con người anh vì tự bao bọc, bảo vệ bản thân mà linh hồn đã trở nên hết sức cằn cỗi , cô cũng sẽ lập tức đối anh chẳng còn hứng thú.

Đương nhiên anh cũng sẽ không bao giờ có thể yêu thích Ngô tiểu thư, cũng không thể yêu một ai, ngoại trừ... ...  Ngoại trừ ... ...

Tiêu Chiến chăm chú nhìn  kem trong bát thủy tinh nhỏ bên cạnh như đang muốn đoán xem vị của nó, thực chất tâm trí đã chẳng chịu sự chi phối bản thân mà ở lại , bởi nó đã bay đến một nơi xa xôi.

Không biết em ấy đã tan làm chưa ?

Tối nay em ấy ăn gì , có phải hay không cùng nữ cảnh sát ngồi sau xe có thể ôm lấy eo em ấy đó dùng bữa tối ?

Nếu như mình mãi không về, em ấy có gọi điện thúc giục mình về hay không ?

" Anh có biết lái xe không ?"

Tiêu Chiến ngẩng đầu lịch sự cười.

" Có, nhưng tôi không có xe "

" Em biết, em thấy anh bắt xe đến "

Cô gái nhỏ lòng đầy hi vọng nhìn anh

" Em lái xe đến, lát nữa có thể phiền anh đưa em về không?"

Chỗ hai người ăn khá gần với biệt thự của Ngô tiểu thư, chỉ lái xe tầm khoảng mười phút. Tiêu Chiến dừng xe bên cổng , lập tức lái xe liền đi đến . Ngô tiểu thư ra hiệu lái xe đừng  cất xe vội xong quay lại nhìn anh, nét mặt cùng biểu cảm vẫn dịu dàng như vậy.

" Bên này khó đón xe,  để tài xế đưa anh về nhé "

" Không cần phiền như vậy , tôi đợi một chút là được "

" Không phiền.  ngày mai không phải cuối tuần, anh về sớm một chút để nghỉ ngơi "

Tiêu Chiến thực sự không biết khéo léo để  cự tuyệt người khác, trong lòng lại đang tìm kiếm lời từ chối . Đột nhiên có ánh đèn chiếu vào , anh quay người đem tay che lại ánh sáng mạnh mẽ chói mắt . Đèn pha xe máy lập tức tắt. Cảnh sát trẻ đem mũ bảo hiểm tháo xuống, giọng cực kì cởi mở tự nhiên

 [ BJYX ]   Cầu Vồng  🌈 彩虹 (Trans )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ