Chapter 37

434 51 6
                                    

Declaration: I don't own KHR! Akira Amano does!

"Tiếng Nhật."

"Tiếng nước ngoài."

'Suy nghĩ.'

#Địa điểm

SFX (tiếng động)

Hồi ức

[Văn bản]

~ thời gian ~

(A/N)

***

Normal P.O.V.

Giotto đưa tay lên trán Tsuna nhằm kiểm tra thân nhiệt của cậu. Thật nóng!

"Em ấy bị sốt cao rồi, hơn nữa--" Y nói, nhíu chặt mi tâm.

"Nufufufu~ Đây là lần đầu tiên sau bao năm qua nhỉ?" Giotto chưa dứt lời đã bị Daemon cắt ngang.

"Ừ--"

"Phải chăng đó là một cơn cảm lạnh vì sự việc hôm qua, degozaru?" Một lần nữa, y lại bị cắt ngang, lần này người làm chính là Asari. Một dấu thập tự bắt đầu hình thành bên đầu của Giotto.

"Cậu ta hẳn không yếu đến mức đó đâu..." G bảo Asari.

"Ờm cái đó--"

"Có lẽ lại do một loại độc nào đó chăng?" Lambo chất vấn, lại xen ngang, một dấu thập tự khác được hình thành.

"Không, nó--"

"Ngươi đang làm cái gì vậy? Còn không mau dùng ngọn lửa chết tiệt của ngươi để chữa lành cậu ta đi?!" G nói với Knuckle.

"Ngươi không thấy ta đang cố gắng sao?" Knuckle trả lời, cố kiềm nén điệu bộ bình tĩnh của bản thân.

Nhưng Giotto đã mất hết bình tĩnh. "ĐỒ KHỐN CÁC NGƯƠI CÓ THỂ LẬP TỨC CÂM MỒM VÀ NGHE TA NÓI MỘT TIẾNG KHÔNG?" Y văng tục trong từng câu chữ.

(A/N: Trời mẹ! Tôi đã làm gì với Giotto thế này? T_T)

Tất cả hộ vệ thế hệ đệ Nhất đồng loạt đứng hình. Một khi một người điềm tĩnh như Giotto đã lên tiếng văng tục như thế thì chỉ có một nguyên nhân duy nhất trong đầu họ lúc bấy giờ: y đang tức điên rồi đi.

Thấy các hộ vệ của mình đã im lặng hết (ngay cả Alaude cũng tập trung để ý), Giotto thở dài thườn thượt. "Tốt... được rồi, nghe đây. Tsuna hiện đang lâm vào tình trạng không thể tác động bằng lửa, dù chúng ta có cố gắng đến mức nào đi chăng nữa. Ngọn lửa bóng đêm của em ấy đang rò rỉ khỏi phong ấn đang yếu dần. Ngọn lửa bóng đêm ấy đang ngày một xâm chiếm và làm yếu cơ thể của em ấy. Và đó là nguyên nhân em ấy có thể dễ dàng bị dính bệnh. Bởi lẽ không một loại lửa nào có thể can thiệp hay thậm chí chạm vào cơ thể của em ấy cũng không, ngoại trừ ngọn lửa của em ấy, chúng ta nay xem như lực bất tòng tâm." Giọng nói của Giotto lắng xuống ở câu cuối, ngập tràn sự bi ai và hối hận rằng đến bản thân y cũng không thể làm điều gì cho Tsuna đáng thương.

Một bầu lặng thinh đến ngột ngạt bao trùm...

"Hn... thế?" Chỉ lần này, Alaude tham gia cuộc trò chuyện.

[KHR] Thầm Lặng |TRANSFIC|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ