Chương 177: Mặt nạ hoa hậu giảng đường: Ác thiếu, chớ làm càn!(57)

270 29 27
                                    

"Hàn Dĩ Thần, cậu tới công ty mau lên!"

Âm thanh tức giận của người đại diện truyền đến, to đến mức Bạch Mạt Mạt cũng có thể nghe thấy được.

Hàn Dĩ Thần nhíu mày, hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"

"Xảy ra chuyện gì, đại thiếu gia, cậu không xem tin tức trên mạng sao? Bây giờ đầu đề giới giải trí được cậu bao trọn rồi kia kìa!"

Ngữ khí của người đại diện mang theo một chút khinh bỉ, nói: "Đại thiếu gia, cậu muốn nổi tiếng, có thể —— nhưng cậu có thể làm việc sạch sẽ một chút được không......"

Hàn Dĩ Thần đùng cúp điện thoại, càng nói càng không hiểu gì.

"Dĩ Thần, làm sao vậy?" Bạch Mạt Mạt thấp thỏm hỏi, không biết vì sao cô ta có một loại dự cảm bất hảo.

Hàn Dĩ Thần không nói gì, lên mạng xem tin tức ——

# Ca khúc mới của Hàn Dĩ Thần là đi sao chép # được lên đầu đề giới giải trí, liên tiếp vài tin tức đều là về việc hắn sao chép.

Các tờ báo lớn của giới giải trí đều đang công khai lên án hắn sao chép, fans đều không bảo hộ được, thậm chí trong nháy mắt đã mất tới vài vạn người.

Bạch Mạt Mạt nhìn thấy đầu đề tin tức, sắc mặt lập tức trắng bệch, ngơ ngẩn nhìn Hàn Dĩ Thần.

Xong rồi, xong rồi, tất cả đều xong rồi!

Hàn Dĩ Thần hít thở thật sâu một hơi, nhìn Bạch Mạt Mạt nói: "Giải thích một chút."

Trên các mặt báo đều viết về việc hắn sao chép là: Lời bài hát mới của hắn giống với lời của một viễn cổ đại thần, hoàn toàn giống nhau như đúc.

Hơn nữa, đại thần viễn cổ kia là —— Hạ.

Đến mức này rồi, hắn còn không đoán được đại thần Hạ thần bí kia là ai thì hắn chính là đồ ngốc.

"Ca từ này có thật là cô viết không?" Hàn Dĩ Thần lạnh lùng hỏi.

Sắc mặt Bạch Mạt Mạt trắng bệch đi, bắt lấy tay Hàn Dĩ Thần, vội vàng nói: "Dĩ Thần, em, em không phải cố ý, em là vì anh a......"

Vì hắn! Vì lừa gạt hắn đi!

"Dĩ Thần, anh tha thứ em được không, là do em quá yêu anh......" Bạch Mạt Mạt đáng thương hề hề khóc ròng nói: "Em sợ anh thích Ôn Tri Hạ, em không phải cố ý, em chỉ là mượn đồ của cô ta...... Ô ô......"

Bạch Mạt Mạt lớn tiếng khóc thút thít, nước mũi nước mắt dính đầy mặt, bộ dáng thoạt nhìn thập phần xấu xí.

Hàn Dĩ Thần phẫn nộ ném điện thoại xuống đất, lạnh lẽo nói: "Cô đừng nói là vì tôi, ghê tởm!"

Một lần bị che mắt như vậy, liền huỷ hoại con đường âm nhạc của hắn, nghĩ đến đoạn ghi âm Ôn Tri Hạ cho hắn nghe, hắn lại càng tức càng muốn đánh người.

Bạch Mạt Mạt khiếp sợ, đây là lần đầu tiên Hàn Dĩ Thần giận cô ta như vậy.

"Dĩ Thần ~" Bạch Mạt Mạt hồng mắt hô.

"Cô đừng gọi tên tôi!" Hàn Dĩ Thần bây giờ đang rất nóng giận, cha mẹ thất vọng, hôn thê mỹ lệ ưu tú, nhân sinh chói mắt, huỷ hoại.

Tất cả đều là bởi vì —— Bạch Mạt Mạt!

Khó trách, Ôn Tri Hạ nói mắt hắn bị mù, hắn đúng là bị mù mới có thể coi trọng Bạch Mạt Mạt.

"Chúng ta kết thúc rồi." Hàn Dĩ Thần xoay người liền muốn rời khỏi căn phòng làm hắn hít thở không thông.

"Không —— em không muốn!" Bạch Mạt Mạt xông lên ôm lấy Hàn Dĩ Thần.

Hàn Dĩ Thần chán ghét hất cô ta ra, Bạch Mạt Mạt lại quỳ xuống ôm lấy hai chân hắn, khóc thê thảm: "Dĩ Thần, em không thể mất anh...... Ô ô...... Em thật sự không phải cố ý mượn đồ của Ôn Tri Hạ......"

Trên trán Hàn Dĩ Thần gân xanh nổi lên, đột nhiên đá văng Bạch Mạt Mạt ra, cô ta chật vật lăn vài vòng, quần áo tản ra lộ ra một thân trắng bóng thịt mỡ.

"Cô là trộm!" Hàn Dĩ Thần thống hận mắng: "Cô trộm đồ của Tri Hạ, còn ra vẻ đáng thương nói là mượn! Cô thật đê tiện!"

Bạch Mạt Mạt biết chính mình không bắt lấy được Hàn Dĩ Thần thì tương lai của cô ta hoàn toàn nát bét, cô quỳ trên mặt đất nhìn hắn ——

"Dĩ Thần, em sai rồi, em thật sự sai rồi...... Em không thể mất anh...... Em sẽ chết......"

"Vậy cô chết đi là tốt rồi." Hàn Dĩ Thần lạnh lùng nói.

LIVESTREAM MAU XUYÊN: BOSS PHẢN DIỆN LÀ NỮ ĐẾWhere stories live. Discover now