Chương 36

1.1K 107 44
                                    

Luffy nhìn Law sợ hãi đến mặt mày trắng bệch, toàn thân co rúm người lại vịn tay vào dây thắt ôm lấy thật chặt lui hết mức có thể chạm đến tận cửa xe ngay cả khi không còn chỗ để lùi nữa vẫn cố gắng vô vọng.

Bức tường trước đây ngăn cách Luffy với thế giới bên ngoài dường như đang dần rạn nứt, cảm giác cùng ý thức tựa hồ trỗi dậy, biểu tình trên mặt thay đổi, tại thời điểm giác ngộ được mọi thứ xung quanh liền tự mình vội vã đấu vật khổ sở.

Kì thực Luffy vẫn chưa hoàn toàn thanh tỉnh, không chắc chắn cũng không xác định chính mình phải làm gì. Chính là hoàn cảnh này giống y chang quãng thời gian về trước, trong đầu hoàn toàn tâm niệm một suy nghĩ: Torao đang gặp tai nạn, nhất định mình phải giúp anh ấy.

Hoàn cảnh thực tại hệt như năm xưa, chỉ khác điều là năm đó tai nạn xảy ra là thật, việc đổ thừa lên đầu Luffy cũng là thật. Còn bây giờ mọi thứ đều trôi qua vi diệu, ngay cả khi Law toàn tâm toàn ý muốn nói rằng sự việc lần này đều là lỗi do anh quá chủ quan đi nữa thì cậu vẫn nơm nớp lo sợ và cho rằng lỗi này là do chính bản thân cậu gây ra.

Law chợt nhận ra ngày xưa vụ việc tương tự thế này xảy ra một lần rồi. Ngày ấy anh thường xuyên lên cơn đau dạ dày, hầu như là đều đặn mỗi ngày. Nếu chẳng phải Luffy tận lực chú ý, đều khó đếm ra được số lần phải vào sinh ra tử bao nhiêu lần. Tối ấy có hẹn với cơ quan, tranh thủ thời cơ bao nhiêu thứ dồn nén trong người bấy lâu đều lấy rượu làm cớ mà thải ra hết bên ngoài. Chung quy lại hôm đó cũng chỉ vì tình, đổ lỗi do tình yêu nên biến mình thành thứ cuồng say thứ rượu chết tiệt kia. Nào ngờ tới rằng trên đường trở về nhà, không tự chủ được mà lên cơn đau bụng quằn quại, tai nạn xe lúc ấy tuy nhẹ nhưng phải nhập viện vì bệnh bao tử là chủ yếu.

Sau khi tỉnh dậy, người đầu tiên anh gặp là cậu, bất đắc dĩ cái gì cũng đổ hết lên đầu cậu. Còn cậu lại cố gắng kìm nén, nhẫn nhịn thật lâu lắng nghe mọi điều anh nói. Anh lại không biết mọi thứ cậu làm đều xuất phát từ tâm nguyện.

Lâu dần rồi tai nạn này đột nhiên trở thành tăm tiếng mọi người ai ai cũng quy phạm cậu là người làm ra chuyện này. Đến công sức chăm sóc anh còn bị phủ nhận, theo đà đó anh trở nên lười biếng, mặc sức để cậu theo sau khàn giọng khuyên nhủ mà bệnh tình cứ liên tục tái phát.

Bị căn bệnh bao tử đeo bám, riết rồi như trở thành một phần cuộc sống vậy, sống đến tận giờ phút này phi thường như vậy đều là nhờ cậu lao khổ hảo tâm chăm sóc.

Vậy mà năm lần bảy lượt cái gì cũng đổ lỗi do cậu, trong mắt anh những hành động đó chỉ là giả dối để lấy lòng.

Luffy đã sớm tỉnh, mở to mắt nhìn anh.  Tròng mắt cậu vẫn như cũ mờ mịt trống rỗng, thế nhưng lại chậm rãi lưu chuyển, mang theo tia lung lay không còn như trước.

Bức tường vô hình ngăn cách cậu với thế giới bên ngoài hoàn toàn sụp đổ. Từng đợt kí ức liên tục ùa về, mớ cảm xúc hỗn loạn cứ thế công kích.

Law cảm thấy có điều gì đó không đúng. Lo sợ cậu sẽ lại tự làm mình bị thương, muốn đi tới giữ lấy cậu ôn nhu khuyên bảo.

[LawLu] Bình Minh Sẽ Lại ĐếnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ