Chương 14 "Người Đến Là Ai?"

7.2K 475 26
                                    

Chớp mắt cũng đã qua hơn một tuần, kể từ ngày Tiêu Chiến ngụy trang dấn thân vào nơi lừa người. Nhớ lại tối đó, sau một đêm ân ân ái ái với Nhất Bác vẫn mang vẻ mặt phấn chấn đến phòng tin tức. Thì mới hay, toàn bộ dữ liệu thu thập được đều bị hai người mình hi vọng nhất xóa hết. Khí tức bốc ngút trời, ai mà chẳng rõ vì theo đuổi bản tin đó anh đã dày mặt và mạo hiểm ra sao.

Nên gần ba ngày kế tiếp Tiêu Chiến chẳng thèm bước vào cửa phòng làm việc của Tử Du lấy một lần. Đến độ anh ta bắt chuyện cũng bỏ bơ. Thảm nhất vẫn là cậu thực tập sinh, ngày ngày được giao công việc không thấy ánh mặt trời, Vu Bân chỉ biết khóc ròng một dòng sông nhưng chẳng thể nói lý do. Vì lời hứa phải giữ bí mật nên nào dám than vãn.

Tính tình Tiêu Chiến đâu phải người hay giận dỗi. Anh rất khó chịu khi tự ý quyết định mà không hỏi ý mình. Nhưng chuyện qua rồi, công việc ở đài rất nhiều không có thời gian cứ mải soi mói một bản tin đã hỏng.

___________

Nơi góc bàn cuối cùng củ hành mặt mếu cũng nhú mầm xanh. Tiêu Chiến lưu ánh mắt tại nó một lúc rồi chuyển vào đống giấy nát trước mặt. Nói là giấy nát thì hơi quá, cùng lắm bị cắt thành những sợi dài bởi máy hủy tài liệu. Chúng được anh nhặt từ bãi rác trụ sở chính công ty dệt nhuộm. Chẳng có lý do gì phải làm như thế cả, nhưng vì bản tính đa nghi của một phóng viên nên anh nhặt về thế thôi. Tự tạo thêm công việc cho mình và cả đội vậy mà.

Tin tức không tự nhiên mà đến, luôn phải lần mò từ những manh mối đáng nghi. Một kẻ muốn che dấu một kẻ lại thích moi móc, xã hội này luôn muôn hình vạn trạng.

Ngồi ghép chúng gần một tiếng đã thấy nhức lưng mỏi mắt, nhớ ngày mới vào nghề Tiêu Chiến có thể ngồi ghép xuyên suốt mấy tiếng đồng hồ liền. Bèn đứng dậy đi rửa mặt cho thoải mái rồi làm tiếp.

Nào ngờ chưa đi tới cửa nhà vệ sinh một cơn choáng ván đột ngột kéo đến. Tay vơ quào trong không trung tìm điểm tựa, cứ thế bấu chặt vào người vừa bước ra từ cửa. Cảnh vật trong ánh mắt thoáng chốc tối sầm lại, Tiêu Chiến khép chặt mi rơi vào trạng thái mất ý thức.

....

Khi tỉnh dậy đã thấy mình nằm trên giường bệnh cánh tay cắm tiêm truyền dịch. Trưởng phòng Tạ ngồi kế bên, hỏi ra mới biết thì ra lúc anh ngất đi đã bấu chặt vào tay người ta.

"Xin lỗi đã làm phiền anh rồi"

"Ờ, nhưng em sắp vướng phải chuyện phiền hơn kìa"

"Em hả? Chuyện gì? Nhưng tại sao phiền?"

"Bác sĩ bảo em mang thai rồi"

Tiêu Chiến giật mình, bật đầu ngồi dậy như lò xo nắm tay anh ta hỏi lại.

"Anh nói gì"

"Em có thai rồi"

"Em là Alpha mà, chắc là chuẩn đoán nhầm thôi... ha ha"

Cố tỏ ra bình thường nhất có thể, anh còn cười gượng trên gương mặt cắt xanh. Tử Du biết người kia đang lo sợ điều gì, tay nắm tay an ủi đôi câu.

"Anh biết từ lâu rồi, yên tâm đi. Nhưng nếu em mang thai, bí mật kia không sớm thì muộn cũng bị mọi người phát hiện thôi"

(BJYX|ABO|H) MỘT ĐÊM SAYNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ