Người phụ nữ trên dưới 50 tuổi vừa bước ra từ quầy bếp là ai? Nhất Bác chẳng mấy để ý đến, ánh mắt ôn nhu, cứ hạ cơ thể xuống bế bổng kẻ luôn nháo động trong vòng tay nãy giờ ra ngoài."Mình đi thôi!"
"Anh không muốn, anh không thích, thả anh xuống"
Dù gì Tiêu Chiến cũng là người trưởng thành cứ liên tục cọ quậy khiến hắn không thể giữ trên tay mãi được, vừa ra khỏi cửa đành thả người xuống. Chân đã đứng vững anh vội mở cửa định trở vào, thì hắn bắt lấy tay còn lại giữ chặt.
"Là em có lỗi..."
Anh đang lắng nghe những gì hắn nói, hành động cũng sựng lại vài phần. Thấy vậy Nhất Bác tiếp tục.
"Em không kể cho anh về cậu ta, bởi vì quá khứ, mà một quá khứ chẳng mấy êm đẹp thì nên quên đi. Em chỉ muốn toàn tâm toàn ý nghĩ về mình anh thôi, thương một mình anh là đủ.
Những ngày vắng anh thật sự vô cùng khốn khổ, em đã lê chân tìm khắp nơi đến hôm nay gặp được chỉ hi vọng nhận lại không phải lời cự tuyệt."
Bàn tay từ từ buông lỏng, anh xoay người lại nhưng ánh mắt cứ lặng nhìn nơi khác. Hắn vẫn trong tâm thế chờ câu trả lời, vậy mà đã qua 2 phút Tiêu Chiến vẫn giữ im lặng. Thật ra anh tự hỏi "mình đã yêu người trước mặt nhiều đến thế nào?.. chừng này, chừng này hay là chừng này"
Không lâu sau hai cánh tay vươn tới, ôm lấy người kia. Lần này người chủ động là anh, rất nồng nhiệt, còn dụi mặt vào gáy phải hắn ngửi lấy ttt nhàn nhạt. Đâu chỉ riêng hắn, anh cũng thèm lắm hương thơm này.. Thêm một lúc bên tai vang lên giọng nói nức nở nho nhỏ.
"Anh từng nghĩ sẽ trả em cho cậu ấy, bởi thứ họ có rất xứng đáng. Anh lại tiếp tục làm phóng viên, không mơ mộng và không ấp ủ một tình yêu trọn vẹn nữa. Nhưng mà tính cách con người thật khó hiểu. Mỗi ngày trôi qua anh đều sợ, chỉ là cảm giác hai tay dâng tặng người mình thương nhưng sao khó quá.
Mà tự mình tranh giành anh không thể, thử hỏi yêu thương là tự nguyện mà. Nếu em thay lòng đổi dạ anh sẽ tự động buông tay thôi."
"..."
Trong khoảnh khắc đôi mắt kia sắt lại, giọng nhẹ tênh anh hỏi.
"Cậu ấy sắp sinh chưa, chắc là một đứa trẻ kháo khỉnh nhỉ?"
Hỏi xong câu, hai cánh tay đang siết chặt eo Nhất Bác cũng từ từ thả lỏng. Tại sao A có thể tự tin cùng với biết bao O khác xảy ra quan hệ, nhưng O bị đánh dấu thì lại không? Thật quá bất công rồi? Đúng vậy! đến giờ hắn vẫn chưa cho anh cái gì gọi là lòng tin cả. Ngoài những lời hứa suông và giằng xé.
"Là Thanh Di, chính cậu ta đã dối lừa"
Khóe miệng khẽ kéo cong, vẻ mặt hơi thỏa mãn. Nhưng cũng buông tay, ánh mắt hơi rũ xuống nói.
"Thật sao, dối như thế nào?" Tiêu Chiến hít hơi đầy, ngẩng gương mặt không rõ tâm tư nhìn hắn. Tiếp lời "Lúc ấy khi anh rời đi, anh đã nhân nhượng đứng trước cửa gần 10'. Chỉ hi vọng em sẽ đuổi theo, sẽ lựa chọn anh... nhưng... nhưng... em chọn ở lại để vỗ về cậu O ấy!"
BẠN ĐANG ĐỌC
(BJYX|ABO|H) MỘT ĐÊM SAY
AcakĐam mỹ, ABO, hiện đại, HE, sủng, 18+, ngược có chút xíu thôi, chiếc fic nhẹ nhàng. Ngày đào hố :04.09.2020 Ngày lấp hố : 25.10.2020 Tình trạng: hoàn Số chương : 26+PN Truyện hoàn toàn không liên quan đến người thật. #Văn án:"Nhất Bác là Alpha và Tiê...