Âu Dương Chấn Đông lúng túng một hồi vẫn không có câu trả lời, đúng lúc này, cô gái ngồi đối diện lại lên tiếng:
- Nhưng mà... tại sao chị lại hỏi như vậy?
Âu Dương Thiên Thiên liếc Âu Dương Vô Thần 1 cái, sau đó quay sang nhìn Âu Dương Hạ Mạt.
Hình như... đây là lần đầu tiên cô nhìn em gái trong "truyền thuyết" một cách trực diện thế này nhỉ?Lúc nãy không để ý lắm, bây giờ thì đối mặt rồi. A... mặt mũi thật sự không tệ. Gen ngoại hình khá tốt đấy!
Mà nghĩ cũng đúng thôi, Bạc tuyết Cơ vốn xinh đẹp mà, Âu Dương Chấn Đông cũng ưa nhìn, tổ hợp như vậy không lai tạo ra được 2 đứa em đẹp mã của cô thì... vô lí rồi!
Âu Dương Hạ Mạt thấy cô nhìn mình nhưng không nói, bất giác hỏi tiếp:
- Sao chị lại nhìn em như vậy? Không lẽ... em hỏi gì không đúng sao ạ?
Âu Dương Thiên Thiên híp mắt, cô hơi cười, bây giờ mới lên tiếng:
- Hỏi, đương nhiên có thể hỏi rồi, nhưng mà... chị là người đang hỏi mà, từ khi nào em có thể cắt ngang chị để tự hỏi như vậy, hửm?Hỗn xược! Cô đã 31 tuổi rồi, là bậc tiền bối đấy, ở đâu cái kiểu cô đang hỏi mà xông vào nói vậy hả?
Hơn nữa...
Dừng một chút, Âu Dương Thiên Thiên liền hỏi ngược lại:
- Hơn nữa, em đang không dùng kính ngữ với chị đó sao? Hạ Mạt?
Mới bao nhiêu tuổi mà không dùng kính ngữ với cô chứ? Trước kia nói với Âu Dương Thiên Thiên trống không như thế nào thì cô không biết. Nhưng bây giờ người đang ở trong thân xác này là cô, xét ở bất kì phương diện nào, cô ta bắt buộc phải dùng kính ngữ!
Âu Dương Hạ Mạt bị lời của Âu Dương Thiên Thiên làm cứng họng, ánh mắt cực kì bất ngờ nhìn cô gái ngồi trước mặt.Không phải... trước đây đều nói như vậy sao? Chị ta bị cái gì mà hôm nay lại bắt bẻ chỗ này chứ?
Câu nói của Âu Dương Thiên Thiên nằm ngoài dự đoán của ai đó, vô tình khiến Âu Dương Hạ Mạt lắp bắp không đáp được:
- Chuyện này... em....
Thế nhưng. không kịp để lời lắp bắp ấy được lâu, Âu Dương Thiên Thiên liền nhíu mày, trực tiếp cắt ngang:
- Chị lớn tuổi hơn em, em gái!
Một câu khẳng định này, làm Âu Dương Hạ Mạt cứng họng. Cổ họng cô ta hơi cương lên nhưng môi lại mím chặt lại, cuối cùng... không nói gì cả.
Con gái thật sự rất ít khi tự nhận mình lớn tuổi hơn, bởi vì nói như vậy chẳng khác nào bảo bản thân già. Tuy nhiên, đôi khi nói tuổi lớn hơn với người khác, chính là một loại ép buộc, bắt họ phải tôn trọng mình.
Hơn ai hết, dùng với Âu Dương Hạ Mạt chính là phô bày ra thân phận cao hơn của Âu Dương Thiên Thiên, để nhắc nhở sự thiếu tôn trọng của cô ta, với 1 người... là chị trên danh nghĩa của mình.
Mới bao lớn mà đòi nhảy vào họng cô ngồi? Cô sống đến 31 tuổi rồi, lần đầu tiên thấy có loại em gái không cùng dòng máu mà thiếu phép tắc vậy đấy! Ăn nói trống không, coi khinh nhau vừa thôi!
***Hết Chương 15***
BẠN ĐANG ĐỌC
TRỌNG SINH HÀO MÔN: ANH HAI ĐỪNG CHẠY!
Narrativa generaleTác giả:PJH Nguồn:Truyện Vip Trạng thái:Full Văn án: Cuộc đời có bao nhiêu mười năm mà phí hoài? Có bao nhiêu mười năm để dành trọn tình cảm cho một kẻ không có được chút lương tâm??? Mười năm cuộc đời của người con gái... Bốn năm thanh xuân, ba năm...