Chương 20: Thổ Hào Giáng Lâm (4)

197 29 14
                                    

-- " Băng Vương Kỳ Lạp " giá khởi điểm 200 triệu. Mời!

Dù rằng biết chủ nhân của nó sẽ là người nhà họ Bạch nhưng vẫn rất nhiều người tham gia. Dù gì cũng là Băng Vương, ít nhiều cũng mang hy vọng!

-- 7 tỷ.

Đến thời điểm này đã gần như hết người kêu giá. Haizzz...tại nghèo!

Làm cả đời cũng không kiếm được nhiêu đó đâu. Ngồi lại xem tư bản tranh nhau là được rồi. Nhiều người cảm thán :

-- Bao nhiêu đấy tiền có thể đè chết người đó.
-- Ta cũng ước được tiền đè chết đây. Haha!

-- Ngươi đoán giá cuối cùng là bao nhiêu?
-- Còn phải hỏi sao, tuỳ vào Bạch gia người ta.

Bạch Thiếu Triết cong cong khoé môi. Đương nhiên sẽ thuộc về ta, hắn lạnh lùng lên tiếng :

-- 8 tỷ.

Mỗi lần tăng là 1 tỷ a............

-- Gấp đôi! 16 tỷ.

!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Toàn bộ khu đấu giá ngay cả thở cũng không dám. Gian nan quay nhìn tìm kiếm " bạn nhỏ" nào đã ăn gan hùm mật gấu rồi.

Khoé môi Bạch Thiếu Triết cứng đờ. Ngay sau đó, xung quanh hắn bốc lên đầy hàn khí.

Giang Chấn trước nay chinh chiến bách phương cũng chưa từng bị doạ sợ như thế, hai mắt như đèn pha xẹt qua. Tống Kiều vừa định nói gì đó thì đứng hình, lời nói bay đi mất.

Còn Eiji? Chống trán đầy bất lực nhưng rất muốn cười... Đúng là.....Tính cách không đổi!

" Bạn nhỏ " đôi con ngươi long lanh đảo một vòng người, mái tóc vàng tươi chải hất sang một bên. Miệng còn ngậm cây kem dâu hồng hồng.

"..."
Hài tử nhà ai đi lạc dẫn về này!

-- Bạn nhỏ, đây không phải nơi để chơi.

Bạch Khải Thiên mở giọng trầm thật trầm, hướng tới " bạn nhỏ " vừa kêu lên con số 16 tỷ. Tuy câu nói rất nhẹ nhàng nhưng lại mang theo sự cảnh cáo rõ rệt.

" Bạn nhỏ " đầy khả ái trả lời :

-- Lão già, đây không phải Viện dưỡng lão.

Dám gọi ông là bạn nhỏ! Nhỏ cái beep, ông đây còn lớn hơn gia gia ngươi mấy trăm tuổi. Hứ!

Bây giờ ngay cả bàn tán xì xào cũng không nghe thấy nữa. Cử động cũng không được! Bạch Khải Thiên cau mày, hắn tới từng này tuổi, lần đầu tiên có người dám nói chuyện như thế.

-- Hỗn xược!

Uy áp bạo phát. Mọi người lập tức thấy hít thở không thông. Ankh " vô tội" chớp chớp mắt :

-- A, thất lễ rồi, vậy tiểu bối xin nói lại...Kính thưa Bạch gia chủ- Bạch đại cường giả- Bạch lão tiền bối, ở đây không phải viện dưỡng lão.

@::;_-#()/+..,??!!'"

-- Ngươi......

-- Nếu lão tiền bối còn không ra giá vậy thứ đó thuộc về ta đó.

[ Đam Mỹ ] Âm Phủ Bảo Kê Ta ( Phần 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ