Lời tỏ tường (2)

519 85 6
                                    

Trở về với căn phòng quen thuộc ấy. Vẫn là chiếc giường nhỏ mà cả hai từng nằm chung, vẫn là kệ tủ với đầy những mô hình rồng ưa thích. Jimin ngồi trên giường, quan sát một lượt nơi mà anh từng ở lại không quá lâu nhưng lại thân thuộc đến lạ. Dời tầm mắt đến người con trai ngồi đối diện mình, đôi mắt hổ phách không hề ngần ngại mà nhìn thẳng vào mắt cậu, khiến Jungkook bối rối. Cậu hắng giọng để giữ nhịp tim ổn định rồi lên tiếng

"Ừ thì... Anh biết đấy, em muốn nói rõ ràng mọi chuyện với anh."

Jungkook vò vò gấu áo trong thật ngây thơ và đáng yêu. Jimin bỗng muốn làm khó cậu một chút, anh nhếch khoé môi

"Em giải thích với tôi thì có ích lợi gì. Cũng chẳng ngăn được kế hoạch chiếm đoạt dòng sông của anh trai em."

"Không mà... E-Em đã nói chuyện với Yoongi hyung."

Jimin ngạc nhiên nhìn cậu, và Jungkook tiếp tục

"Ừm... Em đã thuyết phục anh ấy, có thể đừng đụng đến dòng sông hay không, và anh ấy đã đồng ý."

"Ồ, làm sao mà tôi biết được em có nói thật với tôi hay không? Nhỡ đâu anh em các người muốn lừa tôi vào tròng thì thế nào."

Tổ rồng thần sẽ quật chết anh nếu họ nhìn thấy bộ mặt xấu xa của Jimin bây giờ. Đường đường là một vị thần sông, giờ lại ngồi đây trêu chọc một cậu trai loài người nhỏ hơn mình mấy ngàn năm tuổi đến mức con người ta rưng rưng muốn khóc.

Jungkook tội nghiệp không hề biết ý đồ trêu chọc xấu xa của chàng rồng. Cậu chỉ đang rối rắm tìm cách giải thích để Jimin tin mình. Nhưng khổ nỗi Jungkook lại không biết mở lời thế nào. Cậu bực bội đến nỗi mắt thỏ long lanh ngập ngụa nước mắt. Không phải bực bội vì Jimin không tin cậu, mà bực vì cậu quá ngốc để có thể thuyết phục anh ấy. Nhưng cậu nào có biết, từ khi Jimin thấy cậu ngồi co ro một mình giữa bờ sông u tối, anh đã sớm động lòng rồi.

Jimin thấy cậu như thế cũng không nỡ chọc nữa, anh chỉ phì cười rồi bảo

"Tôi đùa đấy. Tôi tin em rồi"

Jungkook tội nghiệp thở phào một hơi. Cậu mím môi một lúc rồi nói tiếp

"E-em đã nói chuyện với anh trai rồi. Nếu Jiminie hyung không yên tâm, em sẽ dẫn anh đi nói chuyện trực tiếp với anh ấy."

Jungkook khẩn trương ngồi thẳng lưng, nhưng Jimin chỉ lắc đầu

"Chuyện đó để sau đi. Bây giờ tôi muốn nói chuyện với em."

"D-dạ? Ồ, đ-được thôi ạ."

"Bây giờ trả lời cho tôi biết, sao em lại chọn tìm tôi vào lúc nửa đêm thế này hả? Hay em coi lời tôi nói không nặng một kí lô nào hết phải không!?"

"Không không! Vì em nhớ anh!"

Oh shit... Hay lắm Jungkook.. Yeah.. Hay lắm. Mồm nhanh hơn não cơ đấy.

Jeon-vì-một-phút-căng-thẳng-nên-lỡ-lời-Jungkook đang tự rủa bản thân bằng 7749 từ mà cậu có thể nghĩ ra. Còn Jimin, lần đầu tiên trong đời từ khi sinh ra mắt anh mở to và tròn đến thế. Đôi má có chút phúng phính chẳng hề hợp với một vị thần rồng uy mãnh thoáng chốc đã đỏ hồng đáng nghi. Và rồi họ bắt được ánh nhìn của nhau, nhưng cũng nhanh chóng ngại ngùng xoay mặt sang hướng khác.

|kookmin| the dragon's love storyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ