"Cái này lạ ghê. Nó là cái gì thế?"
Vị thần lần đầu tiên trong đời được ăn mì gói, hương vị lạ miệng khiến mắt anh sáng rực, vừa nhai chóp chép vừa hỏi.
"Mì gói đó, thích không?"
Jungkook vừa húp mì sùm sụp vừa trả lời. Cứ nghĩ Jimin nhỏ người như này, sức ăn chắc là ít thôi nên cậu chỉ nấu cho anh có một gói. Ai mà ngờ được Jimin càng ăn càng hăng say, xong một gói lại xin tiếp một gói, liên tục như thế đến gói thứ năm
"Hyung, cái này ăn nhiều không tốt. Anh sẽ bị nóng trong người đó"
Jungkook nhanh chóng ngăn cản khi Jimin định xin thêm gói thứ sáu. Anh bĩu môi
"Anh là thần sông đó, làm sao nóng trong người được."
"Ôi vị thần của em ơi, tuy là vậy, nhưng anh sẽ bị nổi mấy nốt mụn xấu xí trên mặt đấy."
Jungkook chống nạnh đe doạ, và chỉ có thế, Jimin mới miễn cưỡng húp nốt ngụm nước mì cuối cùng, thích thú nhìn những hạt bột nêm li ti đọng lại dưới đáy, rồi mới ngoe nguẩy mang tô đặt vào bồn để Jungkook rửa, sau lại chạy ra ngoài ngồi xem hoạt hình Chú mèo Oggy và ba chú gián nhiều màu.
Rửa xong đống chén, Jungkook cảm thấy ngày hôm nay như thế này là quá đủ rồi, cậu phải vật lộn với đống đồ phơi, chật vật với nồi cơm để đời của Jimin và họ dường như chìm vào đống hỗn độn cho đến tận tối muộn. Lết cái thây tàn tạ ra ngoài, như một người bảo mẫu mà rằng:
"Hyung, tắt tivi đi ngủ thôi nào."
"Chờ chút, sắp hết rồi."
Jimin vẫn dán mắt vào tivi, mấp máy môi trả lời. Người nhỏ tuổi hơn đi lại sofa, ngồi phịch xuống bên cạnh anh. Cảm thấy đệm ghế bên cạnh lún xuống, Jimin hơi nhúc nhích mông, điểm nhìn rời khỏi màn hình tivi, dời sang bên cạnh và rơi xuống bàn chân vẫn còn băng bó của Jungkook.
"Chân của em đỡ hơn chưa?"
Jimin lơ đãng hỏi, Jungkook không nhìn anh, cậu đáp lời
"Không đau như hôm qua nữa, em chỉ bị rát da chút thôi, tại mẹ lo lắng quá ấy mà."
"Em nên biết ơn và trân trọng những lời quan tâm lo lắng của mẹ em bây giờ. Sau này một ngày nào đó mẹ không ở đây, em có muốn nghe cũng không được đâu."
Jimin nghiêm túc nói, cảm nhận được ánh nhìn của Jungkook. Cậu cười dịu dàng gật đầu
"Em biết rồi."
•••
Cuối cùng, họ cũng chịu lên phòng ngủ. Trước khi Jimin có thể trèo lên giường, thì Jungkook bắt anh phải thay cái bộ hanbok rườm rà ấy ra, thật ra cũng không rườm rà lắm, nhưng Jungkook đặt ra quy tắc cho bản thân rằng khi ngủ phải bung xoã hết mức có thể, nên khi nhìn Jimin trong bộ hanbok trắng khiến cho cậu cảm thấy nóng nực khó chịu.
"Mau thay đồ đi hyung, nhìn anh nóng nực muốn chết."
"Gì chứ? Em ngủ phần em anh ngủ phần anh. Sao lại bắt anh phải thay đồ?"
BẠN ĐANG ĐỌC
|kookmin| the dragon's love story
Fiksi PenggemarSummary: "Thế thì Jimin, anh không có cánh sao?" Jungkook vươn tay sờ sờ sau lưng anh. "Rồng có cánh toàn những đứa chảnh choẹ!" Jimin hạnh hoẹ nói. Câu chuyện về cậu chàng mơ mộng Jeon Jungkook và bạn trai rồng của cậu ấy. Category: topjk;botjm...