Chapter 1: The Beginning ❤️

2.7K 97 5
                                    

Happy 25th Birthday to our Shikshin Choi Soo Young (10/02/1990 ~ 10/02/2015)

♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥

"Đừng đến gần!"

"Ông đừng đến gần!"

"Xin ông đừng đến gần!!!"

"Không được đến gần umma!!

"Umma!! Đừng!! Đừng mà!!!"

"Umma!!! Umma!!"

Giật mình tỉnh giấc sau cơn ác mộng, Jessica thở hổn hển một cách mệt nhọc, đôi mắt trừng lớn như thể cô đã nhìn thấy thứ gì đó vô cùng đáng sợ, đáng sợ hơn cả những gì cô có thể tượng tưởng, hai bàn tay siết chặt lấy tấm chăn thành hình nấm đấm đến độ mạch máu đều nổi lên thấy rõ. Tự trấn an mình một lúc, cô mới lấy lại được bình tỉnh. Liếc mắt nhìn đồng hồ, cũng đã hơn 7h sáng, không có ý định ngủ tiếp nên cô xoay người bước xuống giường. Đi đến bên cửa sổ kéo ra tấm màn lớn để ánh nắng chiếu vào phòng, Jessica nghiêng người nhìn ngắm thành phố Seoul từ trên cao.

Seoul, vỏn vẹn một từ, vỏn vẹn là tên một thành phố, nhưng lại manng ý nghĩa vô cùng đặc biệt. Nó là quê hương chưa quen thuộc của cô, nơi cô chỉ được nghe kể mà chẳng một lần thăm viếng.

Đi đến bên cạnh tủ đầu giường, Jessica vương tay chạm nhẹ lên chiếc hộp gỗ đào, thỏ thẻ, "Umma, chúng ta trở lại rồi."

Một tay kéo hành lí, một tay ôm cái hộp gỗ được bọc trong tấm vải lụa màu lam, Jessica im lặng đứng chờ xe bus. Tuy sinh ra và lớn lên ở nước ngoài, nhưng không vì thế mà Jessica không thông hiểu hay cảm thấy xa lạ với vùng đất mới này. Đơn giản vì người mẹ xinh đẹp của cô đã dạy cho cô tất cả những thứ bà biết về nơi đây. Từ ngôn ngữ, ẩm thực, cho đến phong tục tập quán truyền thống của đất nước nơi bà sinh ra. Có thể nói, mọi điều về Hàn Quốc đã đi sâu vào máu thịt của Jessica.

Vì lẽ đó, cô đã bỏ ngoài tai những lời bàn tán khe khẽ bên cạnh mình. Cô vờ nhưng không nghe những câu đại loại như, 'cô gái xinh đẹp có vẻ ngoài khá giả như vậy làm gì ở trạm xe này thế nhì?' 'có thể là tiểu thư nhà giàu giận dỗi bỏ nhà đi,' 'tôi cá là cô ta sẽ không trụ được lâu đâu, ăn mặc hàng hiệu thế kia thì sống một mình thế nào cho được,' 'đúng là trò của mấy bọn nhà giàu, nuông chiều cho cố vào rồi lại thành ra hư hỏng.' Hoặc tệ hơn nữa là, 'tôi ước gì ở vị trí của cô ta, tôi thề là sẽ nghe lời người nhà để được ăn sung mặc sướng; có tiền là có tất cả.'

Hàng hiệu, đắt tiền, thật mỉa mai làm sao. Những thứ này đối với cô chả là gì. Có nhiều tiền thì sao chứ, có mua được một mái ấm gia đình hay không? Có đổi được một người cha bình thường, một người mẹ trọn vẹn hay không? Tại sao những thứ ấy tiền không mua được mà con người ta lại bon chen vì nó như vậy? Thu hồi suy nghĩ của mình khi thấy chiếc xe bus màu xanh dừng trước mặt. Cô nhường cho mọi người lên xe trước sau đó mới đến lượt mình.

Lần này trở về nước, ngoài vài lí do cá nhân ra việc Jessica cần làm nhất là đưa umma của cô về quê hương của bà. Qua nhiều lần tìm kiếm trên mạng, cô tìm thấy một nghĩa trang nằm ở ngoại thành Seoul. Tuy có hơi xa nhưng không khí và địa thế ở đó lại rất tốt. Sắp xếp cho umma xong, việc thứ hai cô làm chính là tìm đường trở lại trường học.

[Longfic] Love, The Only Word - JeTiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ