Chapter 8: Before The New Year Eve's Party ❤️

1K 64 12
                                    

❤️️Happy 24th Birthday to our Maknae Seo Joo Hyun (6/28/1991 ~ 6/28/2015)❤️

Lại một lần sinh nhật, em lại thêm một tuổi mới. Tôi cũng không cần phải chúc em có nhiều sức khỏe, chú ý đến bản thân hay thành công trong cuộc sống. Vì tôi biết, Seo Joo Hyun của tôi luôn là một người chuẩn mực nhất. Nhưng tôi vẫn phải chúc em, chúc em một điều gì đó.

Trong mắt tôi, em là một người vô cùng hoàn hảo. Em không khuyết thiếu hay dư thừa bất cứ điều gì. Em sinh ra chính là một sự hoàn thiện nhất mà Chúa đã đang và sẽ tạo ra sau này.

Cảm ơn em đã luôn là một cô bé dễ thương, hiền thục, ngoan ngoãn. Cảm ơn em đã luôn quan tâm, chăm sóc, cùng bên cạnh những đứa trẻ trong thân xác người lớn SNSD. Cảm ơn em đã luôn gồng mình để bảo vệ hình tượng cho cái nhóm hài quốc dân toàn đàn ông con trai đó. Cảm ơn em đã luôn cứu vớt và bao che cho những khiếm khuyết mà ai cũng biết của mấy bà điên kia. Cảm ơn em đã là một maknae mà Soshi, Sone, và tôi luôn tự hào. Cảm ơn vì sự hiện diện của em, Seo Joo Hyun.
Ngoài những lời cảm ơn này ra tôi thực sự không biết nên nói gì với em cả. Thôi thì dừng ở đây vây.

Lời cuối cùng, cũng là lời chúc mừng cho sinh nhật của em,
"Joo Hyun a, chúc em một đời bình an vui vẻ."
*******************************************************************************************************
Cứ như vậy một tuần không nhanh cũng không chậm trôi qua, chân Tiffany đã hoàn toàn bình phục, cô xuất viện trở về ký túc xá.

Trong quãng thời gian một tuần này, Jessica ngày nào cũng đến chăm sóc và trò chuyện với Tiffany. Thỉnh thoảng khi cô ấy không có tiết buổi sáng cũng sẽ đến đưa Tiffany đi dạo xung quanh khuôn viên bệnh viện.

Một tuần này đối với Tiffany có lẽ là một tuần khó quên, cô ấy tuyệt nhiên không nói với bất kỳ ai về chuyện mình nằm viện, ngay đến cả người thân trong gia đình của mình. Không rõ lí do xuất phát từ đâu, nhưng Tiffany muốn dành cho bản thân một bí mật, bí mật nho nhỏ duy nhất giữa cô và cô gái lạnh lùng chưa biết tên kia.

Đúng vậy, ở cạnh nhau khoảng thời gian khá dài như vậy nhưng tuyệt nhiên Jessica không nói cho Tiffany danh tính của mình. Còn về Tiffany, cô là một cô gái rất hiểu chuyện càng tôn trọng người khác. Tuy lần trước hơi đường đột hỏi tên Jessica và nhận lại câu trả lời không như ý nguyện, cô cũng chẳng gặn hỏi lại thêm một lần nào nữa.

Thời gian thấm thoát thoi đưa, vài tuần kế tiếp là Giáng Sinh. Jessica cũng bước vào kỳ nghỉ đông của mình. Lặng lẽ đứng giữa khoảng đất trống tràn ngập tan thương, dáng vẻ cô độc của Jessica càng thêm lạnh lẽo.

"Umma, con đến thăm mẹ đây. Mẹ có khỏe không? Con vẫn khỏe. Umma yên tâm đi, con chăm sóc bản thân rất tốt. cuộc sống đại học của con không tệ như con vẫn tưởng. Con quen được một vài người bạn mới. Họ đối xử vô cùg tốt với con, mẹ đừng lo cho con."
Dừng một chút, Jessica vương tay chạm nhẹ vào ba chữ "Choi Soo Jin" màu đen được khắc trên tấm bia, một giọt nước mắt nóng ấm rơi xuống gương mặt xinh đẹp. Jessica cúi thấp đầu và đôi vai thì không ngừng run rẩy.

Jessica từ khi hiểu chuyện đã ngăn cấm, miễn cưỡng, bắt ép bản thân không bao giờ được khóc, không thể để cho ai thấy được con người yếu đuối của bản thân. Nhưng khi đứng trước người phụ nữ tên Choi Soo Jin này, dù là nhiều năm trước hay nhiều năm sau, dù người đã không còn trên đời này nữa, Jessica vẫn là đứa trẻ, vẫn sẽ khóc khi buồn, vẫn cười tươi khi vui trước mặt người ấy.

[Longfic] Love, The Only Word - JeTiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ