Chương 7

971 102 2
                                    




Vương Nhất Bác lén lút trở về nhà, chơi qua bao nhiêu bảo bối, nhóc con đến cuối cùng vẫn cảm thấy bảo bối của các ca ca tốt hơn. Để không bị phát hiện, nhóc con từ Thiên cung đem một ít đồ trở về, cứ xem như là trao đổi đi.

Tiêu Chiến vừa nói sẽ dạy dỗ mèo con bảo bảo của mình một chút. Đối với điều này, sư tử con cảm thấy vô cùng bất mãn, mở miệng liền muốn cắn người. Đế Quân lập tức tránh được, vẫy tay một cái liền biến ra một cuộn len tròn. Chính hắn đã phải nhờ Thái Bạch Kim Tinh xuống hạ giới mang về cho. Có thể do mắt thẩm mỹ không tốt, Thái Bạch Kim Tinh thế nào lại mang về cho hắn một cuộn xanh xanh đỏ đỏ, quê hết sức. Sư tử con nhìn thấy, ánh mắt đang sáng rực lập tức tối sầm. Tiêu Chiến bất đắc dĩ đỡ trán, đám lão đầu này làm việc thế nào vậy chứ? Ngay cả một con mèo cũng không dỗ dành được.

Sư tử con vẫy vẫy đầu, từ trong ngực nam nhân nhảy xuống, đi đến đống tạp vật bên trong, ngậm lấy mấy cái hạt rồi hớn hở đặt lên trước mặt Đế Quân. Tiêu Chiến vừa muốn ghét bỏ quét qua, đột ngột phát hiện trong đó có một hạt mọc mầm.

-          Cái này là cái gì?

Cục bông nhỏ lắc đầu, cái miệng nhỏ nhắn cắn ống áo Đế Quân kéo ra ngoài. Tiêu Chiến sợ mèo con bảo bảo cắn đến rụng răng nên chỉ có thể bất đắc dĩ đứng dậy cùng đi ra.

Trong sân không biết từ lúc nào đã được đào một cái hố, Tiêu Chiến ngồi xổm xuống, nhấc tiểu bảo bảo nhà mình lên kiểm tra, quả nhiên hai cái chân trước vẫn còn dính đầy bùn đất.

-          Bảo bảo! Ngươi đừng nói với ta là ngươi muốn trồng những hạt giống kia nhé!

Vương Nhất Bác gật gật đầu, rồi lại chạy về phòng, đem một đống hạt giống ngậm đi ra, cẩn thận đặt vào trong hố. Tiêu Chiến cười nói:

-          Bảo bảo! Ngươi trồng như thế này thì làm sao bọn chúng sống được.

Đế Quân ngồi xổm, đem tiểu gia hỏa ôm đến trên đùi:

-          Cần phải trồng như thế này!

Tiêu Chiến trước tiên đem đống hạt giống lấy ra, sau đó thả một hạt đã nảy mầm xuống, nhẹ nhàng lấp đất lên, vừa vặn để lộ mầm cây ra ngoài. Vương Nhất Bác ngẩng mặt lên liền vừa vặn nhìn thấy một góc mặt anh tuấn của nam nhân, đột nhiên cảm thấy, thời khắc này nhịp tim đập vô cùng nhanh.

Tiêu Chiến cẩn thận đào thêm mấy cái hố bên cạnh, đem hạt giống tới tấp bỏ vào. Sau khi lấp đất, nhẹ giọng hỏi: "Học được không?"

Không thấy phản hồi liền cúi đầu tìm tiểu gia hỏa. Lúc ấy mới phát hiện cục bông nhỏ đang nhìn mình chằm chằm, hắn cười khẽ: "Sao thế?"

Sư tử con lè lưỡi liếm liếm môi, lắc đầu, chỉ là đột ngột rất muốn uống nước.

...

Sao chổi lại ôm cây chổi của hắn mơ hồ đứng ngoài cổng.

"!"

Sư từ con từ trong ngực Tiêu Chiến thò đầu ra, vừa vặn nhìn thấy, nhớ đến chuyện ngày trước hỏa khí lại bốc lên ngùn ngụt. Sao Chổi nhìn tiểu gia hỏa hướng phía mình hung hăng chạy đến thì bất chợt phát run, ôm cây chổi nhanh chân chạy biến.

Sau khi bị đuổi chạy vài vòng, Sao Chổi dừng lại ở trước cửa, thở không ra hơi.

-          Đế Quân! Tiểu tiên chạy không nổi rồi, cứu mạng!

-          Ha ha! Nó muốn chơi, ngươi liền bồi nó chơi một chút đi.

Sao Chổi kiệt sức, bị cục bông nhỏ đạp dưới chân, cam chịu làm đệm thịt đến giờ Tý mới nhớ ra: Rõ ràng Đế Quân gọi hắn qua đây để quét dọn tạp vật. Thế nào cuối cùng  lại thành ra thế này...

(ZSWW - Edit - Hoàn) Mèo nhà Đế Quân thành tinh rồi!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ