Lâu Liên Dục cầm cổ tay Minh Tâm, một phen nhất lên, vật mà Minh Tâm đang định giấu đã nhanh chóng bị bại lộ, có lẽ Minh Tâm không cần giấu, không cần chột dạ thì sẽ không khiến cho Lâu Liên Dục sinh nghi, nhưng nhìn thấy Minh Tâm đang cố giấu túi hương cùng với tâm tình kinh hoảng.
Không cần dùng nhiều sức, túi hương trong tay Minh Tâm đã rơi xuống, được Lâu Liên Dục tiếp được, Lâu Liên Dục nhìn nhìn cũng không biết đây là do nam nhân hay nữ nhân đưa, nhưng thảo dược bên túi vừa đã biết người tặng rất dụng tâm trong đó.
“Vương gia…”
Minh Tâm muốn nói lại thôi, chỉ vì một cái túi hương mà đắc tội Hiển vương chỉ càng làm cho Minh Tâm chịu khổ mà thôi.
“Ta sẽ bảo Mặc Dương đổi một cái mới cho ngươi, còn cái này trước ta sẽ giữ.”
Nhìn túi hương, Lâu Liên Dục cảm thấy có chút quen thuộc, chỉ đành sau khi trở về liền điều tra một chút, hơn nữa hắn cũng muốn sai Mặc Dương tìm một ít cỏ đuổi rắn để xung quanh phòng của Minh Tâm.
“Vương gia, không cần phải phiền phức như vậy.”
Minh Tâm đoán được Hiển vương đang muốn điều tra, nếu như vậy thì Hoa Mục Yên chắc sẽ bị bại lộ, Hiển vương chắc chắn sẽ không cho phép việc hắn có quan hệ với nam nhân khác.
Lâu Liên Dục lúc này đang thử Minh Tâm, nhưng Minh Tâm biểu hiện càng làm cho hắn thêm nghi ngờ.
“Ai đưa cái này?”
Cổ tay Minh Tâm bị người giữ chặt, càng nắm càng đau, Minh Tâm không biết nói dối, liên tục né tránh, Lâu Liên Dục thấy vậy lập tức kéo Minh Tâm đến bên giường.
“Là… là một vị khách hành hương…a…”
Minh Tâm bị ném lên giường, mà Lâu Liên Dục nhanh chóng lấy ra trên đầu tủ của Minh Tâm một chiếc hòm được giấu đi.
Minh Tâm trừng lớn mắt, sao Hoa Mục Yên cùng Lâu Liên Dục đều biết chuyện ngọc bội?
“Khách hành hương? Vậy khối ngọc bội này là ở đâu mà có?”
Trong hộp gỗ chính là miếng ngọc bội mà Nhan Nguyệt đã đưa, bởi vì Minh Tâm quý trọng nên cũng không dám tùy tiện mang theo bên người, liền xem như bảo vật mà cất giấu, Lâu Liên Dục bây giờ đang muốn làm gì? Minh Tâm không thể đoán được, cũng không dám mở miệng, hắn sợ sau khi nói xong thì ngọc bội sẽ bị tịch thu.
“Có phải đây cũng là khách hành hương đưa cho ngươi?”
Lâu Liên Dục mở hòm ra, nhìn thấy ánh mất lo lắng cùng trân trọng, một người tâm tình lãnh tĩnh như Minh Tâm mà cũng sẽ có lúc lộ ra biểu tình yếu ớt cùng kinh sợ vì một miếng ngọc bội sao.
“Bang..”
Lâu Liên Dục đem hộp gỗ ném lại, Minh Tâm lo sợ, lại thấy Lâu Liên Dục đang vuốt ve mặt ngọc, nếu hắn muốn hủy nó…
“Đừng…”
Lâu Liên Dục di chuyển thân mình, Minh Tâm chụp lấy khoảng không, thiếu chút nữa đã ngã sấp xuống.
“Đây không đơn thuần chỉ là khách hành hương đưa, đúng không?”
Lâu Liên Dục giơ ngọc bội lên, trực tiếp ném ra ngoài cửa sổ. Minh Tâm liền chạy thật nhanh đến cửa sổ, nếu hắn còn võ công, thì sẽ không có chuyện không tiếp được.
“Ưm…”
Lâu Liên Dục léo Minh Tâm lại, đặt lên bệ cửa sổ, Minh Tâm lập tức bị ép nằm úp sấp tựa vào cửa sổ, phía sau lưng truyền đến nhiệt độ đặc hữu của nam nhân, Minh Tâm phản kháng muốn đứng lên, nhưng nam nhân đang đè ép hắn vẫn không chút sứt mẻ, Lâu Liên Dục đặt cằm trên bả vai của Minh Tâm, một đôi tay linh họat đang muốn cởi đai lưng của Minh Tâm.
“Đó ắt hẳn là của nam nhân đưa cho ngươi.”
Lúc này cửa không đóng lại còn làm chuyện này ngay bên cửa sổ, nếu có người đi ngang qua, không cần tới gần đều biết bọn họ đang làm chuyện gì, Minh Tâm cũng không dám phả kháng lớn tiếng nhưng Lâu Liên Dục tức giận như vậy, không một ai dám đến gần.
“Mặc Dương.”
Minh Tâm nghe được tiếng Lâu Liên Dục gọi người, bắt đầu giãy dụa, ngoại sam rớt dần từng kiện, vạt áo mở rộng, Mặc Dương lúc này đã lên tiếng ở ngoài, cúi đầu chờ lệnh. Từ đầu Mặc Dương đã theo sau Lâu Liên Dục, cũng đã lệnh cho thị vệ rời đi, không một ai có thể tiến vào trong viện của Minh Tâm.
“Đem đồ vật tìm về, rồi đưa vào đây.”
Lâu Liên Dục lạnh lùng ra lệnh, khi đó dây lưng của Minh Tâm đã hoàn toàn bị cởi bỏ, quần dài cũng đã rơi xuống…
-----------------------------
Sắp tới, 2 anh trùm sẽ gặp nhau
BẠN ĐANG ĐỌC
(Đam Mỹ) Cuồng Đồ Đích Dụ Sủng
Novela JuvenilĐam mỹ np, mỹ thụ, nhất thụ đa công, cổ trang Cuồng chiếm đoạt tuấn mỹ, lãnh khốc bá đạo, ôn nhu, si tình công × thiên hạ đệ nhất mỹ nhân hòa thượng thụ.( thụ siêu đẹp) Cố sự về một bầy sói lúc nào cũng lăm le đòi ăn thịt cừu. Truyện hay, thỉnh nhả...